Lúc này người phụ nữ áo xanh đó bỗng nhìn Hàn Lăng: “Cô nương, chúng ta đánh được rồi đấy”.
Hàn Lăng nhìn người phụ nữ áo xanh: “Được”.
Vừa dứt lời, mấy cường giả Kiếm Các bên cạnh cô ta bỗng biến thành kiếm quang lao về phía mấy người phụ nữ áo xanh.
Nhưng lúc này ông lão Tuế Nguyệt bỗng tiến lên một bước, ông ấy xòe bàn tay ra, một cây gỗ mục nát đột nhiên lao lên trời từ trong lòng bàn tay, cây gỗ mục nát ngược gió bay lên, thoáng chốc biến thành cây to mấy vạn trượng, sức mạnh Tuế Nguyệt cực lớn trào ra làm cho mấy kiếm tu dẫn đầu chấn động, vội vàng lùi về sau.
Advertisement
Lúc này Huyết Liên Đế Quân cũng bỗng hóa thành huyết quang phóng lên trời, khi ông ấy lao lên, bông sen máu trong tay bỗng nhiên biến thành huyết quang cả vạn trượng phóng lên trời, ngay sau đó vô số cánh hoa sen máu chém ra đòn như lưỡi kiếm sắc bén.
Các cường giả phía sau người phụ nữ váy xanh cũng đều lao thẳng đến chỗ đám kiếm tu đó.
Cuộc đại chiến bắt đầu.
Advertisement
Hai bên đều là cường giả đỉnh cấp, vừa lao vào đánh nhau là trời sụp đất nghiêng, từng uy lực sức mạnh đáng sợ lan tràn ra xung quanh, cả thế giới bắt đầu rạn nứt vào thời khắc này.
Lúc này có thể nói cường giả hai bên là ngang bằng nhau.
Nhưng đám cường giả Thức Thần Vệ không nhúc nhích, họ chỉ đứng bên cạnh hai người Hàn Lăng.
Lúc này Hàn Lăng nhìn Diệp Quân bên dưới: “Giết người này trước”.
Giết!
Vừa dứt lời, đám Thức Thần Vệ bên cạnh Hàn Lăng đồng loạt xông về phía Diệp Quân ở bên dưới.
Mấy mươi người đồng loạt ra tay, mấy chục luồng uy lực cực mạnh cuồn cuộn lao xuống thẳng vào Diệp Quân.
Bên dưới, Diệp Quân híp mắt, vừa định ra tay thì người phụ nữ váy xanh bên cạnh hắn bỗng nói: “Con nhìn bên này trước”.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ váy xanh, thời không bên cạnh người phụ nữ váy xanh bỗng tách ra, ngay sau đó hơn hai mươi kiếm tu lưng đeo trường kiếm lao ra, dẫn đầu là một kiếm tu nữ, bà ấy không lao về phía đám Thức Thần Vệ như các kiếm tu bên cạnh, mà xoay người đi đến trước mặt Diệp Quân.
Người phụ nữ nhìn Diệp Quân, mỉm cười nói: “Con chính là Tiểu Quân à?”
Diệp Quân gật đầu: “Tiền bối là?”
Người phụ nữ nói: “Ta là đệ tử của cha con, tên là Hư Vọng”.
Diệp Quân sửng sốt, cha còn có đệ tử à?
Hư Vọng khẽ cười, sau đó nói: “Đi, cùng nhau giết địch”.
Diệp Quân cười nói: “Vâng!”
Hư Vọng bật cười, sau đó biến thành tia kiếm quang lao lên trời, chạy thẳng vào dám Thức Thần Vệ kia.
Diệp Quân cũng biến thành tia kiếm quang lao thẳng lên trời, nhưng mục tiêu của hắn không phải là đám Thức Thần Vệ kia, mà là hai mươi kiếm tu nữ váy vải bố.
Hắn vẫn chưa đánh đủ trong trận chiến với cô gái này trước đó.
Thấy Diệp Quân chạy thẳng đến chỗ mình, ngón tay trái nữ kiếm tu váy vải bố đó bỗng chạm vào chuôi kiếm, sau đó búng một cái.