Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2617: “Con không cần nghe”.



Ông lão thần bào nhíu mày, nhìn ba người Diệp Thanh Thanh, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.



Ông lão thần bào đang định nói thì Diệp Thanh Thanh đã biến mất tại chỗ.



Vụt!



Tiếng kiếm bay vang vọng khắp nơi.



Advertisement

Ngay sau đó, Đồ và Thiên Mệnh Váy Trắng cũng biến mất tại chỗ.



Tam Kiếm xuất hiện.



Ba vị thần tướng ở phía xa gầm lên giận dữ, sau đó đánh mạnh xuống.



Advertisement



Ba mảnh tinh thần vũ trụ áp mạnh về phía ba người Diệp Thanh Thanh.



Lúc này, Diệp Quân nói: “Thanh Thanh cô cô!”



Diệp Thanh Thanh quay lại nhìn Diệp Quân, Diệp Quân xòe bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên bay đến tay Diệp Thanh Thanh: “Dùng cái này đi!”



Diệp Thanh Thanh nhìn hắn, sau đó nhận lấy kiếm Thanh Huyên, hóa thành một đạo kiếm quang lao về phía tượng thần.



Xẹt!



Mảnh vũ trụ tinh hà bị Diệp Thanh Thanh chém nát, đồng thời, tượng thần cũng bị kiếm quang chém vỡ vụn.



Dễ như trở bàn tay!



Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân thầm thở dài, sức mạnh của Thanh Thanh cô cô cộng thêm kiếm Thanh Huyên quả là vô địch.



Ba vị cô cô cùng giải quyết ba pho tượng thần, còn ông lão thần bào thấy tình thế không ổn cũng đã rút lui.



Áp đảo hoàn toàn!



Diệp Thanh Thanh quay lại nhìn Diệp Quân, bà ấy chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân, sau đó trả lại kiếm Thanh Huyên cho Diệp Quân.



Diệp Quân định nhận lại thì kiếm Thanh Huyên hóa thành một đạo kiếm quang bay vụt lên trời, biến mất ở cuối vũ trụ tinh hà.



Thấy vậy, Diệp Quân liền sững sờ.



Ý gì vậy?



Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, thấy rất hả hê.





Diệp Quân không nói nên lời.







Lúc này, Thiên Mệnh Váy Trắng ở bên cạnh an ủi: “Chắc là cha sợ con quá ý lại vào ngoại vật thôi, đừng nghĩ nhiều, con chắc chắn là con ruột của ông ấy”.







Diệp Quân: “…”







Hắn vốn không nghĩ đến điều này, nhưng nghe cô cô váy trắng nói vậy, hắn lại cảm thấy có gì đó không ổn.







Diệp Thanh Thanh nói: “Ba người bọn ta có một ý kiến, con muốn nghe thử không?”







Diệp Quân đáp: “Con không cần nghe”.







Ba vị cô cô nhíu mày.




Diệp Quân vội vàng nói: “Cô cô nói gì con nghe cái đó”.