Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Vì sao bọn họ lại ra tay với ngài?”
Rồng tổ nhìn Diệp Quân, đang định đáp lời thì nó như cảm nhận được điều gì, con ngươi chợt co lại, sau đó đầu nó lập tức nổ tung, biến thành vô số máu thịt bắn tung toé.
Advertisement
Thần hồn tan biến!
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân nhất thời thay đổi, hắn chợt quay đầu nhìn sang bên phải, cách đó nghìn trượng có một người bí ẩn đội mũ rộng vành màu đỏ.
Thiên Mệnh Váy Trắng quay đầu nhìn về phía người bí ẩn, bà ấy híp mắt.
Advertisement
Đôi mắt dưới nón lá rộng vành đang nhìn chằm chằm Diệp Quân.
Sau đó, hắn ta đột nhiên siết chặt tay phải.
Rắc!
Thời không xung quanh Diệp Quân chợt nứt ra, sau đó, một lưỡi dao màu máu lặng lẽ chém về phía Diệp Quân.
Thiên Mệnh Váy Trắng đột nhiên chắn trước mặt Diệp Quân, cầm kiếm đâm về phía trước.
Keng!
Lưỡi dao kia lập tức bị chém bay.
Bà ấy ngẩng đầu nhìn người bí ẩn phía xa: “Chúng Thần Điện!”
Người bí ẩn cười khẩy, sau đó cơ thể trở nên hư ảo.
Diệp Quân nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng bên cạnh: “Cô cô có thể ngăn được hắn ta không?”
Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Được!”
Dứt lời, bà ấy vung tay áo, kiếm Vãng Sinh trong tay lập tức bay đi.
Oanh!
Thanh kiếm biến thành một lồng giam nhốt người bí ẩn lại.
Dùng kiếm làm lồng giam!
Người bí ẩn kia cau mày, hắn ta chợt siết chặt tay phải, một sức mạnh cường đại bộc phát từ trong cơ thể hắn ta.
Ầm!
Lồng giam bằng kiếm của Thiên Mệnh Váy Trắng rung động dữ dội.
Nhưng người bí ẩn lại không thể làm gì được lồng giam đó.
Lúc này, thời không cách bên phải người bí ẩn khoảng nghìn trượng đột nhiên nứt ra, sau đó một người đàn ông mặc áo choàng trắng, tay cầm quạt xương trắng chậm rãi bước tới, ông ta nhẹ nhàng vung quạt.
Oanh!
Kiếm Vãng Sinh của Thiên Mệnh Váy Trắng phía xa bị đánh ba.
Thiên Mệnh Váy Trắng mở lòng bàn tay, kiếm Vãng Sinh bay về trong tay bà ấy.