Nạp Lan Ca không trở về vũ trụ Quan Huyên mà ở lại bên Tần Quan.
Advertisement
Mỗi ngày, ngoại trừ xử lý chính vụ ra, Tần Quan đều dẫn Nạp Lan Ca đi làm quen với Tuế Nguyệt Các do bà ấy lập ra.
Một hôm nọ, mẹ chồng nàng dâu dạo bước tản bộ trong vườn.
Tần Quan hỏi: “Tiểu Ca đã quen với các phòng ban trong Tuế Nguyệt Các chưa?"
Advertisement
Nạp Lan Ca gật đầu: “Dạ rồi”.
Thấy mặt mày cô ủ dột, Tần Quan lại hỏi: “Có gì không vui sao?"
Nạp Lan Ca vội lắc đầu.
Tần Quan chủ động nắm tay cô: “Con nhớ Tiểu Quân?"
Nạp Lan Ca gật đầu: “Dạ”.
Tần Quan mỉm cười: “Đừng quá lo lắng, nó không sao đâu”.
Nạp Lan Ca thì thầm: “Con không muốn tiếp quản Tuế Nguyệt Các nữa”.
Thấy đối phương nhìn sang, cô giải thích: “Con muốn tu luyện, sóng vai chiến đấu cùng huynh ấy”.
Tần Quan cong môi: “Ta hiểu ý của con, nhưng vũ trụ Quan Huyên, Tiên Bảo Các lẫn Tuế Nguyệt Các này, chỉ có thể giao cho con và Tiểu Quân”.
Nạp Lan Ca thắc mắc: “Vì sao?"
Tần Quan: “Con hẳn cũng biết Tiểu Quân về sau sẽ lập nên một trật tự mới, và nó chỉ có thể nằm trong tay chúng ta, nếu rơi vào tay người khác...”
Bà ấy lắc đầu cười: “Con người đều sống vì tư dục, chúng ta cũng không ngoại lệ. Liệu con có đồng ý để người khác dùng trật tự áp chế Dương tộc chúng ta không?"
Nạp Lan Ca không đáp.
Tần Quan: “Có lẽ con không biết, nhưng Tam Kiếm - à, bây giờ hẳn là Ngũ Kiếm đều thật lòng không mong muốn có trật tự”.
Nạp Lan Ca ngạc nhiên: “Việc này..”.
Tần Quan hạ giọng: “Với những người gần như có toàn bộ Thần tính như họ, muôn vàn chúng sinh...”
Bà ấy khẽ lắc đầu: “Trật tự là gông xiềng áp lên cổ người tu đạo. Họ không cho rằng điều này là đúng, nhưng cũng hiểu thế giới phải có trật tự, bằng không vũ trụ sẽ không thể tồn tại quá lâu khi tài nguyên cứ hết dần”.