Nhưng ông ta không nghĩ nhiều nữa, lập tức hạ lệnh đưa tất cả rời khỏi Chúng Thần giới.
Họ không thể nào mang theo tất cả, mà chỉ có thể đưa đi những người ở trung tâm nòng cốt và một ít thiên tài yêu nghiệt bậc nhất.
Bình dân tầm thường đương nhiên sẽ bị bỏ lại.
Vì bọn họ chỉ là gánh nặng với Chúng Thần Điện.
Advertisement
Không lâu sau, Thần đạo xuất hiện trước Chúng Thần giới. Dựa theo sắp xếp của Chúng Thần Điện, các thiên tài đứng đầu và những người ở trung tâm bắt đầu lên đường đến thời đại cũ.
Cuộc "di cư" khổng lồ này mất chừng mấy ngày.
Đợi tầng lớp trung tâm đi hết rồi, Nguyên chủ giáo im lặng nhìn vô số tín đồ quỳ gối trước Chúng Thần Điện.
Advertisement
Bọn họ hớt hải chạy đến đây khi thấy Chúng Thần Điện rút lui, khẩn cầu được mang theo.
Nếu có thể, Nguyên chủ giáo cũng muốn đưa các tín đồ ốm o gầy guộc này đi, nhưng vũ trụ Quan Huyên lại không cho họ cơ hội này.
Ông ta nhìn vào không trung, thấy một người phụ nữ ở nơi xa xăm.
Mặc áo tay ngắn và váy vải, tay chắp sau lưng.
Là Tần Quan!
Bà ấy tới rồi!
Nguyên chủ giáo thu hồi tầm mắt, không chút do dự bước lên Thần Đạo. Nó chậm rãi biến mất.
Các tín đồ bên dưới thấy vậy thì lộ rõ vẻ tuyệt vọng.
Những tiếng kêu khóc bắt đầu vang lên.
Họ đã biết mình bị Thần vứt bỏ, trở thành những con tốt thí.
Lúc này, Tần Quan dẫn theo một đám cường giả bước vào Chúng Thần Điện, lãnh đạm nhìn năm pho tượng Thần sừng sững: “Vứt chúng đi”.
Khi xoay người đi tới cửa, bà ấy lại nói: “Dựng tượng con ta lên thay thế”.
Diệp Quân và Diệp An ngự kiếm đi trong Tuế Nguyệt trường hà.
Hai tỷ đệ đã đi đến đoạn mà cần họ phải dùng mọi sức lực, phải hợp sức với nhau mới có thể tiếp tục đi ngược chiều.
Thế là Diệp Quân biết mình đã sắp đến thời đại cũ rồi.
Trong lòng bèn khấp khởi chờ mong.
Cô cô Thanh Khâu dặn hắn đến đây học hỏi tất nhiên có ý nghĩa sâu xa, mà bản thân hắn cũng đã có hứng thú với lịch sử của thời đại này.
Cứ thế, sau mấy ngày đi ngược dòng, hai tỷ đệ cho dù đã hợp sức với nhau nhưng vẫn thấy mệt mỏi rã rời.
Nhưng điều này chỉ càng làm dấy lên ý chí chiến đấu của họ.