Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2754: Chính mình!



Giống như lúc ở hệ Ngân Hà.



Tự mình tu hành.



Nhìn vào chính mình.



Nghĩ đến đây Diệp Quân bỗng cảm thấy cả người vô cùng thư thái.



Tu hành cũng như mài dao, sau khi mài xong, dao sẽ trở nên sắc bén nhưng nó chỉ có thể dùng một thời gian, sau đó nó sẽ tiếp tục trở nên mòn, lúc này lại phải tiếp tục mài.

Advertisement



Vèo!



Ngay lúc này huyết mạch phàm nhân trong người Diệp Quân bỗng tự động thức tỉnh, sau đó cơ thể phàm nhân của Diệp Quân đạt đến chín mươi chín phần trăm.





Advertisement



Cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể, Diệp Quân hơi bất ngờ.



Huyết mạch phàm nhân tự động thức tỉnh, hơn nữa cơ thể phàm nhân từ 90% tăng lên 99%.



Diệp Quân suy nghĩ một lát mới hiểu ra.



Thế nào là phàm nhân?



Chính là người bình thường nhất.



Hắn từng mặc thần trang, dùng thần kỹ, trạng thái đó sao có thể là phàm nhân?



Đây cũng là nguyên nhân tại sao cơ thể phàm nhân của hắn đạt đến 90% rồi không thể tiến thêm nữa.



Cơ thể phàm nhân, chữ phàm mới là cốt lõi.



Muốn có cơ thể phàm nhân, trước tiên phải có trái tim phàm nhân.



Nghĩ đến đây, Diệp Quân cúi đầu nhìn cơ thể mình, lúc này trong cơ thể hắn có sức mạnh phàm nhân vô tận đang lưu chuyển, những sức mạnh này giống như vũ trụ tinh hà vô tận, vô cùng đáng sợ.



Sức mạnh phàm nhân!



Sức mạnh phàm nhân lúc này đã mạnh hơn trước rất nhiều, chỉ có huyết mạch phong ma điên cuồng mới có thể so sánh với nó.



Diệp Quân chậm rãi áp chế sự hỗn loạn của huyết mạch phàm nhân, hắn rời khỏi Tiểu Tháp, sau đó đi tới một tòa Thần Tháp.



Đây là nơi tu luyện của Thần Viện, chỉ có học viên của Thần Viện mới có thể đến.



Hơn nữa còn miễn phí.



Diệp Quân tiến vào Thần Tháp, vừa bước vào, mấy chục màn sáng xuất hiện trước mặt hắn, mỗi màn sáng là một phương thức tu luyện, có thể tùy ý lựa chọn.







Diệp Quân nhìn hồi lâu, cuối cùng dừng lại ở màn sáng áp chót bên phải, trong màn sáng có một dòng chữ: “Kẻ thù lớn nhất là chính mình”.







Chính mình!







Diệp Quân hóa thành một đạo kiếm quang phóng vào trong màn sáng, vừa tiến vào, Diệp Quân đã tới một mảnh tinh không bao la.







Trước mặt hắn có một cột đá.







Diệp Quân đến trước cột đá, đặt tay phải lên cột đá, cột đá khẽ rung động, một tia thần quang bao phủ Diệp Quân.







Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại.







Một lúc sau, một hư ảnh mờ ảo xuất hiện trước mặt Diệp Quân không xa.