Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2890: Vương Tông khó lòng tin tưởng.



Sau đó, hắn không chút do dự mà ra tay.



Tư Mã Nho đứng ở xa nhíu mày hỏi: “Cậu chính là tên Diệp Quân mà chúng đang truy lùng?"



Hắn cười đáp: “Chính xác”.



Tư Mã Nho: “Chúng phái cả tộc đến giết cậu?"



Advertisement

Diệp Quân gật đầu, trên mặt bình tĩnh nhưng trong lòng đã sinh ra một tia đề phòng.



Đại trưởng lão nhà họ Vương bỗng thốt lên: “Hắn cũng có Tổ Mạch!"



Hay cho một chiêu đánh lạc hướng!



Advertisement



Đôi mắt Tư Mã Nho nhìn Diệp Quân nheo lại.



Đại trưởng lão vội vàng bồi thêm: “Không chỉ một cái!"



Tư Mã Nho bèn hỏi lại: “Ngươi định khích ta?"



Đại trưởng lão tiếp tục: “Tổ Mạch mà hắn có...”



Nhưng Tư Mã Nho lại khoát tay: “Mấy trò rẻ tiền này thì đừng có mang ra làm gì cho nhục nhã. Cậu ta có Tổ Mạch thì cũng là của cậu ta, liên quan gì đến ta? Tiên Nguyên Tông bọn ta nghèo nhưng có tự trọng, tuyệt đối không lấy đồ của người khác”.



Các cường giả Vương tộc: “???"



Đại trưởng lão trừng Tư Mã Nho với gương mặt tối sầm khi nhận ra người này đang sỉ nhục cả Vương tộc một cách trắng trợn.



Diệp Quân chỉ nhếch môi cười cười.



Hắn đã dám xuất hiện tức đã không hề sợ Tiên Nguyên Tông, nếu đánh không lại thì cứ bỏ chạy thôi.



Tư Mã Nho chợt quay sang hỏi hắn: “Hợp tác không?"



Diệp Quân cười đáp: “Được thôi”.



Tư Mã Nho cong môi: “Thế thì giết!"



Lời vừa dứt, nhóm cường giả Tiên Nguyên Tông ông ta dẫn theo đã nhào về phía cường giả Vương tộc.



Phải đuổi tận giết tuyệt.



Bằng không Tiên Nguyên Tông sẽ không thể ngủ yên.







Gần như cùng lúc, Diệp Quân hóa thành kiếm quang biến mất tại chỗ, mục tiêu chính là Vương Tông.







Thấy hắn tấn công, đồng tử lão ta rụt lại: “Ngươi...”







Vương Tông vốn còn tự hỏi vì sao Diệp Quân còn chưa bị phong ấn sức mạnh, nhưng một giây sau thì khựng lại khi nhận ra thanh niên kiếm tu này vẫn tấn công cho dù đang bị phong ấn.







Sao lại thế được?







Vương Tông khó lòng tin tưởng.







Lão ta đã được đích thân trải nghiệm sức mạnh của phong ấn kia, ngay cả cường giả Tổ Cảnh như lão ta mà cũng phải chật vật, khó lòng phát huy hết sức, ấy vậy mà Diệp Quân vẫn có thể rút kiếm với uy lực không kém gì lúc trước.







Vô số suy nghĩ vụt qua đầu Vương Tông như điện xẹt.