Diệp Quân nhìn người phụ nữ váy trắng cùng ông già, sau đó đi tới một bên ngồi xuống, hai mắt chậm rãi nhắm lại.
Nơi này rất đặc biệt, thậm chí còn đặc biệt hơn so với động thiên Thần Nhất, về cơ bản là không thể phá vỡ phong ấn ở đây, bởi vì không chỉ có phong ấn của Thần Nhất mà còn có sức mạnh phong ấn của rất nhiều cường giả đỉnh cấp khác.
Do đó, đơn giản là không thể cưỡng bức phá vỡ phong ấn ở đây.
Trừ khi... có thể mượn một thanh kiếm từ cha hoặc cô cô.
Hai thanh kiếm đó có thể phá vỡ sức mạnh của mọi phong ấn.
Advertisement
Tất nhiên, thanh kiếm của ông nội cũng tốt ...
Hắn đã lên kế hoạch rằng khi cần thiết, hắn sẽ mượn kiếm để giết ba vị thần llinh.
Advertisement
Lúc này, ông già cuộn mình trong góc đột nhiên nói: "Ngươi đã phạm tội gì?"
Diệp Quân liếc mắt một cái, nói: "Giết người”.
Ông lão cau mày: “Ngươi giết người ở Đạo Thị sao?"
Diệp Quân gật đầu.
Ông lão giơ ngón tay cái lên: “Ngươi được đấy, cho dù không chết cũng phải ngồi tù”.
Diệp Quân nói: "Thế còn ông?"
Ông lão nhẹ giọng nói: "Ăn cắp”.
Diệp Quân hỏi: "Bản án bao lâu?"
Ông lão bình tĩnh nói: "Ta đã bị giam cầm hơn ba trăm năm rồi”.
Diệp Quân theo bản năng nói: "Tại sao không trốn?", ông già nhìn chằm chằm Diệp Quân, có chút bất mãn nói: "Nếu như có thể trốn, ta sẽ không trốn chắc?"
Diệp Quân cười giễu cợt: “Cũng phải…”
Ông lão có chút hiếu kỳ: “Ngươi giết ai?"
Diệp Quân nói: "Bà chủ của Hắc Điếm”.
"Cái gì!"
Ông lão sửng sốt, đột nhiên đứng lên, không thể tin nói: "Ngươi giết bà chủ Hắc Điếm?"
Ở giữa đại sảnh, người phụ nữ váy trắng cũng mở mắt liếc nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
"Haha!"
Ông lão giơ ngón tay cái lên: “Ngươi được của nó đấy, giết cả bà ta”.
Diệp Quân có chút tò mò: “Ông cũng biết bà ta à?"
Ông lão cười nói: "Đến Đạo Thị ai mà không biết con mụ hiểm độc đó? Bà ta đã lừa không biết bao nhiêu người, nhưng vì có nhà họ Kỳ sau lưng nên không ai dám khiêu khích bà ta. Không ngờ bà ta lại chết ở trong tay ngươi, đúng là không phải không có quả báo mà do thời chưa tới thôi”.