Diệp Quân nhìn xa xa về phía đoàn trưởng Mục, sau đó nói: "Đoàn trưởng nói đúng, nếu điều bất thường, nhất định có yêu, hơn nữa phương pháp này có chút giống với ‘bẫy’ của gia tộc ta..”.
Nói xong, hắn vội vàng dừng lại.
Cao Thú cười khổ nói: "Thật ra ta với bọn họ cũng thấy có chỗ không ổn, nhưng ta vẫn muốn tới đó thử xem có thể gặp được vận may hay không.....”.
Advertisement
Bên cạnh, thanh niên áo bào đen đột nhiên lạnh lùng nói: "Theo con đường võ đạo, kiêng kỵ nhất chính là vận may, lần này có người cứu ngươi, nhưng lần sau thì chưa chắc đâu”.
Cao Thú thấp giọng thở dài, nhưng không nói gì nữa.
Advertisement
Diệp Quân liếc nhìn thanh niên mặc áo bào đen, rồi nhìn Cao Thú, cười nói: "Cao huynh, coi đây là một bài học cũng tốt. Hơn nữa, sở dĩ ta không đi hoàn toàn không phải là do ta thấy được đó là một cái bẫy. …”
Cao Thú có chút tò mò: “Còn có nguyên nhân khác sao?"
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Cao Thú hỏi: “Là gì?"
Diệp Quân nghiêm túc nói: "Bởi vì ta có tiền, ta không thèm thi thể của yêu thú Thần Đạo!"
Người thanh niên áo bào đen cười nói: "Mới đi qua chút thế giới mà đã dám nói mình giàu có? Thật buồn cười”.
Diệp Quân mỉm cười, không để ý đến sự đối chọi gay gắt của thanh niên áo bào đen, hắn nhìn Cao Thú và cười nói: "Nếu ta nghèo, ta cũng sẽ nổi lòng tham và muốn mạo hiểm, vì vậy, Cao huynh, huynh đừng suy nghĩ nhiều, huynh suy nghĩ như vậy cũng là bình thường, nhưng về sau vẫn phải cẩn thận hơn một chút, dù sao lòng tham sẽ nuốt chửng lý trí của chúng ta, giết chết chúng ta”.
Nghe những lời của Diệp Quân, Cao Thú khẽ mỉm cười, trong lòng cảm thấy ấm áp, người anh em này được đấy!
Đoàn trưởng Mục hơi quay đầu lại, liếc nhìn Diệp Quân, rồi tiếp tục lên đường.
Lúc này, thanh niên áo bào đen đột nhiên nói: "Ngươi không phải rất giàu có sao? Nếu đã giàu có, vì sao còn mạo hiểm tới nơi này?"
Diệp Quân nhìn thiếu niên áo bào đen, cười nói: "Vị huynh đệ này, chúng ta không oán không thù, cần gì phải đối đầu nhau? Tại sao chúng ta không dĩ hòa vi quý, chung tay phát tài?"
Thanh niên áo bào đen lạnh lùng nhìn Diệp Quân một cái: “Ta ghét nhất loại ra vẻ như ngươi, không có bản lĩnh, chỉ biết ra vẻ... Hơn nữa, ngươi cũng không tư cách làm huynh đệ của ta...”
Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ, thiếu niên áo đen còn chưa kịp phản ứng đã bị Diệp Quân tát vào mặt.