Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3127: "Đến lượt ta ra tay”.



Bùm!



Ngay lập tức, một quyền mang sức mạnh như nước lũ lao thẳng về phía Nhị Nha.



Nhìn thấy quyền này, sắc mặt Diệp Quân nhất thời lập tức đanh lại, hắn phát hiện Bắc Tề Vương này không phải chỉ mạnh hơn tên yêu tướng kia một xíu thôi đâu.



Đây không phải là kẻ mà hắn bây giờ có thể chống lại, dù thêm cả kiếm Thanh Huyên cũng không thể.

Advertisement



Khi thực lực của đối thủ đủ mạnh, thì dù bản thân kiếm Thanh Huyên không sợ nhưng bản thân hắn lại không thể đỡ được.



Mà thực lực của Bắc Tề Vương trước mặt, hơn hắn rất nhiều.



Advertisement



Đối mặt với cú đấm kinh hoàng của Bắc Tề Vương, Nhị Nha vẫn vô cảm, khi đường quyền đó lao tới, cô bé liền giơ tay ra.



Bùm!



Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng trong không trung, sau đó, một loạt sóng xung kích đáng sợ lập tức lan ra xung quanh, Diệp Quân và Bắc Phong kia trực tiếp bị thổi bay hàng vạn trượng.



Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn nhanh chóng nhìn về phía khu vực đánh nhau ở phía xa, nhưng vào lúc này, hắn chỉ có thể nhìn thấy hai bóng mờ ảo.



Nhị Nha đang đấu với Bắc Tề Vương, tốc độ của cả hai kinh hoàng đến mức ngay cả Diệp Quân cũng không thể nhìn rõ.



Mà cách Diệp Quân không xa, thần sắc Bắc Phong ngưng trọng chưa từng có, lúc này ông ta cả kinh, bởi vì ông ta không ngờ thực lực của ác thú này lại kinh khủng như vậy, có thể sánh ngang với Bắc Tề Vương.



Đồng thời, ông ta lại có chút vui mừng.



Bởi vì khi ông ta lao tới định giết Diệp Quân, con ác thú này đã không công kích ông ta, nếu không, ông ta đã chết rồi.



Như nghĩ tới điều gì, Bắc Phong không khỏi quay đầu nhìn về phía Diệp Quân đang ở bên cạnh, ông ta nhìn thật sâu vào Diệp Quân, lúc này ông ta mới phát hiện ra hình như bọn họ đã đánh giá thấp Diệp công tử này.



Một người có thể khiến cho ác thú đi theo chắc chắn không đơn giản.



Bùm!



Đúng lúc này, cách đó không xa lại có một tiếng động lớn vang lên, sau đó, một làn sóng khí chấn động tràn ra trong nháy mắt.







Bắc Phong thu hồi suy nghĩ, quay đầu nhìn về phía khu vực đánh nhau cách đó không xa, giờ khắc này thời không nơi đó đã trở nên tối đen như mực.







Lúc này, Nhị Nha đang đối mặt với Bắc Tề Vương ở phía xa.







Nhị Nha thong thả lấy ra một viên kẹo, bóc ra, sau đó bắt đầu liếm.







Mà đối diện với cô bé, vẻ mặt Bắc Tề Vương lại trở nên ngưng trọng hơn trước.







Bởi vì đấu trận này, lão ta chẳng được lợi lộc gì, không chỉ như vậy, lão ta còn phát hiện thực lực của yêu thú trước mắt, còn mạnh hơn so với tưởng tượng của lão ta.







Nhị Nha đột nhiên nói: "Đến lượt ta ra tay”.







Nói xong, cô bé giậm chân phải, cả người như đạn pháo đánh về phía Bắc Tề Vương.