Ngao Thiên Thiên mỉm cười nói: "Không vội, tương lai còn dài”.
Diệp Quân nắm chặt tay Ngao Thiên Thiên, định hứa gì đó, nhưng khi lời vừa tới miệng mới phát hiện, tương lai có quá nhiều chuyện chưa xác định được, bản thân hắn cũng không đủ tự tin để xử lý tốt mọi việc.
Nhìn thấy vẻ mặt ưu sầu của Diệp Quân, Ngao Thiên Thiên vội vàng chuyển đề tài: "Cường giả thần bí bên ngoài vẫn chưa liên lạc với huynh sao?"
Diệp Quân lắc đầu: “Chưa!"
Nói thật, hắn cũng hơi tò mò.
Bởi vì hai mươi năm nay, đối phương không hề liên lạc với hắn dù chỉ một lần.
Không đúng, Diệp Quân đột nhiên bừng tỉnh, mặc dù đã hai mươi năm trôi qua ở đây, nhưng bên ngoài chỉ mới trôi qua hai ngày mà thôi.