Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3142: Vẫn là nơi ma quái này!



Ngao Thiên Thiên đột nhiên nói: "Khi nào chúng ta quay lại hệ Ngân Hà?"



Hệ Ngân Hà!



Diệp Quân quay đầu nhìn Ngao Thiên Thiên: “Muội muốn đến đó à?"



Ngao Thiên Thiên khẽ gật đầu: “Ta muốn đi chơi”.



Cô ấy thích hệ Ngân Hà hơn việc cứ chém chém giết giết ở đây.



Advertisement

Diệp Quân khẽ mỉm cười, trong mắt hiện lên vẻ hoài niệm, nói thật, hắn cũng muốn trở về.



Nơi đó có rất nhiều thứ để chơi đùa!



Nghĩ đến đây, Diệp Quân cười nói: "Giải quyết xong chuyện ở đây, chúng ta sẽ quay về một chuyến”.



Advertisement



Ngao Thiên Thiên chớp mắt, không nói gì.



Diệp Quân nghiêm túc nói: "Thật đấy, đợi sau khi mẹ ta đến, chúng ta tiếp quản nơi này...”



Ngao Thiên Thiên đột nhiên nói: "Còn Vũ Trụ Kiếp?”



Diệp Quân im lặng.



Vũ Trụ Kiếp!



Dĩ nhiên là hắn không quên chuyện này!



Chân tỷ.



Chân tỷ vẫn đang trấn áp Vũ Trụ Kiếp...



Còn cả Ác Đạo!



Diệp Quân thấp giọng thở dài.



Ngao Thiên Thiên mỉm cười nói: "Không vội, tương lai còn dài”.



Diệp Quân nắm chặt tay Ngao Thiên Thiên, định hứa gì đó, nhưng khi lời vừa tới miệng mới phát hiện, tương lai có quá nhiều chuyện chưa xác định được, bản thân hắn cũng không đủ tự tin để xử lý tốt mọi việc.



Nhìn thấy vẻ mặt ưu sầu của Diệp Quân, Ngao Thiên Thiên vội vàng chuyển đề tài: "Cường giả thần bí bên ngoài vẫn chưa liên lạc với huynh sao?"



Diệp Quân lắc đầu: “Chưa!"



Nói thật, hắn cũng hơi tò mò.



Bởi vì hai mươi năm nay, đối phương không hề liên lạc với hắn dù chỉ một lần.



Không đúng, Diệp Quân đột nhiên bừng tỉnh, mặc dù đã hai mươi năm trôi qua ở đây, nhưng bên ngoài chỉ mới trôi qua hai ngày mà thôi.



Diệp Quân nói: "Chúng ta ra ngoài đi”.



Nói xong, hắn dẫn theo Ngao Thiên Thiên rời khỏi Tiểu Tháp.







Lúc này, hắn vẫn đang ở trong một thế giới tối đen như mực, không thể nhìn thấy hay cảm nhận được bất cứ thứ gì, xung quanh im lặng như tờ.







Vẫn là nơi ma quái này!







Diệp Quân vung tay áo, một luồng kiếm quang xuyên qua không khí, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.







Biến mất!







Diệp Quân cau mày.







Ngao Thiên Thiên liếc nhìn xung quanh nói: “Thử dung hợp xem nhé?"







Diệp Quân gật đầu: “Được”.