Diệp Quân gật đầu: “Thanh Đại cô nương, bây giờ ta vẫn không thể đến khu vực Tiên Linh, đợi sau khi thực lực của ta đủ mạnh, ta sẽ dẫn cô đến đó sau, cô thấy thế nào?”
Thanh Đại gật đầu: “Được”.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nhược Mệnh: “Nhược tỷ, vậy ta đi đây”.
Sau đó, hắn đưa Nhược Mệnh rời khỏi Tiểu Tháp.
Sau khi rời khỏi Tiểu Tháp, Diệp Quân tạm biệt Nhược Mệnh, đương nhiên hắn không thể ở lại đây mãi, hắn còn phải làm rất nhiều chuyện.
Advertisement
Nhược Mệnh cũng không giữ Diệp Quân lại.
Vào lúc Diệp Quân xoay người rời đi, Diệp Quân đột nhiên cười nói: “Nếu không muốn gọi người nhà, bản thân cũng không thể giải quyết thì có thể đi đến đây”.
Diệp Quân vẫy tay: “Được”.
Advertisement
Sau đó, hắn biến thành một tia kiếm quang biến mất ở chân trời phía xa.
Nhược Mệnh khẽ mỉm cười, sau đó chậm rãi biến mất.
Khu Diệp Quân đi ra từ trong Hắc Tử Vực, Nhị Nha và Tiểu Bạch, còn có Thần Tuyết kia lập tức xuất hiện trước mặt hắn.
Nhị Nha quan sát Diệp Quân, sau đó nói: “Được đấy”.
Rõ ràng cô bé phát hiện kiếm đạo của Diệp Quân đã vào thần tính.
Diệp Quân khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Bạch sau đó nhìn về phía Thần Tuyết bên cạnh: “Vị cô nương này là?”
Thần Tuyết trầm giọng nói: “Thần Tuyết của nhà họ Thần”.
Nhà họ Thần.
Diệp Quân gật đầu: “Có chuyện gì sao?”
Thần Tuyết nhìn Diệp Quân: “Có thể nói chuyện một lát không?”
Diệp Quân cười nói: “Được”.
Thần Tuyết trầm giọng nói: “Diệp công tử, không giấu giếm gì, lần này ta đến đây là vì quyển sổ Thượng Thần Thần Nhất để lại”.
Diệp Quân gật đầu: “Có thể đoán ra được”.
Thần Tuyết hơi do dự rồi hỏi: “Có bán không?”
Diệp Quân cười nói: “Các ngươi vốn đến cướp đúng không?”
Thần Tuyết gật đầu một cách thản nhiên.
Diệp Quân nhìn cô ta: “Không bán”.
Thần Tuyết im lặng.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nhị Nha: “Chúng ta đi thôi”.
Nhị Nha gật đầu.
Nhưng lúc này, Thần Tuyết đột nhiên nói: “Diệp công tử, ngươi không giữ được quyển sổ kia đâu”.
Diệp Quân dừng bước, hắn quay đầu nhìn về phía Thần Tuyết, Thần Tuyết nghiêm túc nói: “Ta không có ác ý, ta chỉ muốn cho ngươi biết quyển sổ đó cực kỳ quý giá, cao thủ bước vào cảnh giới Thần Đạo nào cũng sẽ muốn có nó, vì nó liên quan đến Đại Đạo, nên chắc chắn bọn họ sẽ không từ mọi thủ đoạn”.
Diệp Quân cười nói: “Nên vì lý do an toàn của ta, ta nên đưa thứ này cho nhà họ Thần các người đúng không?