Nhưng lão ta cũng không sợ, vì lão không phải người, cơ thể lão đủ mạnh để phòng ngự, kiếm của loài người rất khó đả thương lão ta.
Bỗng chốc, vô số kiếm ý phóng về phía Bắc Tề Vương.
Bắc Tề Vương hơi híp mắt, đã chuẩn bị tâm lý từ trước, hai tay nắm chặt, một luồng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt bảo vệ toàn thân lão.
Lần này, lão ta chọn phòng thủ.
Trong nháy mắt, Bắc Tề Vương đã bị vô số kiếm quang áp đảo.
Advertisement
Tất cả mọi người đều nhìn phía kiếm quang.
Bùm!
Đột nhiên, mảng kiếm quang kia bị một luồng sức mạnh đáng sợ đánh vỡ, sau đó, Bắc Tề Vương chậm rãi bước ra.
Advertisement
Mặc dù luồng ánh sáng vàng quanh người Bắc Tề Vương đã có vô số vết nứt, nhưng Bắc Tề Vương vẫn rất bình tĩnh.
Bắc Tề Vương chậm rãi nhắm mắt lại, huyết mạch trong cơ thể sôi trào, một lúc sau, lão ta ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, mỉm cười: “Chỉ có vậy thôi sao?”
Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương, không nói gì.
Bắc Tề Vương đang định lên tiếng thì một thanh kiếm lặng yên xuất hiện, Bắc Tề Vương nheo mắt, còn chưa kịp phản ứng, một nhát kiếm đã phóng tới trước mặt lão ta.
Rầm!
Trong nháy mắt, Bắc Tề Vương đã bị đánh bay vạn trượng.
Kiếm quang vỡ vụn, cơ thể tách lìa.
Trong bóng tối, Sở phu nhân nhìn Diệp Quân: “Lần đầu xuất kiếm, hắn chưa dùng hết sức”.
Sở phu nhân khẽ gật đầu: “Hắn biết Bắc Tề Vương kiêu ngạo, một khi kiếm của hắn không thể làm hại Bắc Tề Vương thì lão ta sẽ càng kiêu ngạo hơn, sau đó sẽ buông lỏng cảnh giác…”
Nói đến đây, bà ta nhìn Diệp Quân: “Người này mưu kế thật thâm sâu”.
Phải nói rằng, lúc này Diệp Quân khiến bà ta rất bất ngờ về thiên phú, thực lực và sự thông minh, thật sự quá khủng bố.
Bấy giờ, bà ta càng chắc chắn rằng người đứng sau Diệp Quân càng không đơn giản.
Sau khi dừng lại, trên người Bắc Tề Vương đã có mấy chục nhát kiếm, mặc dù không sâu nhưng cũng đã đâm vào da thịt lão ta.
Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân với ánh mắt thù địch: “Ngươi chết chắc rồi”.
Nói xong, lão ra xông về phía Diệp Quân.
Vào thời khắc lão ta chuyển động, một thanh kiếm từ trên đỉnh đầu lão ta phóng xuống.
Ầm!
Bắc Tề Vương bị thanh kiếm trấn áp tại chỗ, nhưng một khắc sau, Bắc Tề Vương đã tung một quyền.
Bùm!
Kiếm của Diệp Quân bị đánh bay.
Cùng lúc đó, Bắc Tề Vương gầm lớn, một luồng khí tức yêu thú mạnh mẽ như thủy triều cuốn tới, trong nháy mắt đã đẩy lùi Diệp Quân ra xa ngàn trượng.
Ngay sau đó, Bắc Tề Vương lao về phía Diệp Quân như một quả đạn pháo.