Thấy người phụ nữ quay sang nhìn mình, ông ta lại hỏi: “Ngươi chính là người hộ đạo của Diệp Quân?"
Advertisement
Bà ấy gật đầu: “Phải”.
Thần Khởi cười mỉa: “Để ta nhìn xem hôm nay ngươi có giữ được mạng cho hắn hay không”.
Người phụ nữ liếc nhìn ông ta rồi vươn tay chỉ Thần Hạo: “Lão là chỗ dựa của ngươi?"
Advertisement
Thần Khởi còn chưa kịp nói thì người phụ nữ ấn nhẹ ngón tay xuống.
Uỳnh!
Dưới con mắt kinh dị của mọi người, Thần Hạo chợt biến sắc, hai gối cong lại thành tư thế quỳ.
Thời không nơi đầu gối lão vụn vỡ.
Những người khác hóa đá.
Bắt quỳ luôn??
Cái quái gì thế?
Thần Khởi nhìn cảnh tượng này với vẻ khó tin tràn ngập, đầu óc trống rỗng.
Bên kia, Sở phu nhân siết chặt hai tay, thân thể khẽ run.
Đám người Trấn Thiên sau khi vượt qua khiếp sợ thì mừng rỡ như điên.
Người đứng sau Diệp Quân mạnh thế sao?
Đây là điều họ không ngờ đến.
Thật quá kinh ngạc!
Thần Hạo kia thì rơi vào hoang mang.
Ông ta không có sức đánh trả ư?
Sao lại thế được?
Ông ta tìm cách vận sức nhưng chỉ thành ra vô dụng, sức mạnh đang đè lên người vượt quá sức tưởng tượng của ông ta, làm ông ta căn bản không đấu lại nổi.
Thần Hạo hoàn toàn mê mang.
Đặc biệt là Thần Khởi, vừa thấy tổ tiên nhà mình quỳ xuống thì liền biết mình xong đời rồi.
nhà họ Thần cũng tiêu tùng rồi.
Các yêu vương bên khu vực Cổ Hoang kia cũng hóa đá tại chỗ.
Không ai ngờ người phụ nữ váy trắng lại mạnh đến vậy.
Thần Hạo tuy chỉ là một cái bóng nhưng rõ ràng là bán bộ chín phần thần tính.