Mà hắn cũng thấy hơi mơ hồ, nếu đến cảnh giới Thần Đạo thì hắn cũng phải tu luyện thần tính sao?
Thần tính!
Hiện tại kiếm ý của hắn đã đạt đến thần tính, thật sự đã trở nên mạnh mẽ, nhưng vì hắn còn chưa đạt đến thần tính nên hắn không cảm nhận được có chỗ nào đặc biệt.
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, bây giờ nghĩ tới chuyện này làm gì? Hiện tại hắn chỉ là cảnh giới Đế Quân, phải cần một khoảng thời gian nữa mới đến được cảnh giới Thần Đạo. Đợi đến lúc đó khi tiếp xúc với thần tính của cảnh giới Thần Đạo hẳn suy xét giữa thần tính và nhân tính sao.
Advertisement
Diệp Quân thôi suy nghĩ, hắn ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không xa xôi, hắn phát hiện khu vực Tiên Linh này rất xa, dù với thực lực của hắn hiện tại e rằng cũng phải ngự kiếm một tháng mới đến được vũ trụ Tiên Linh.
Phải biết rằng với thực lực của hắn bây giờ gần như mấy giây là có thể đi qua một tinh hà vũ trụ.
Advertisement
Chẳng mấy chốc đã nửa tháng trôi qua, Diệp Quân đi tới một vũ trụ tinh không hoàn toàn yên tĩnh, hắn đảo mắt nhìn một vòng, xung quanh ánh sao chói mắt, nhưng lại yên tĩnh không có chút tiếng động.
Nếu ở lâu trong một nơi yên tĩnh thế này thật sự sẽ khiến người ta sụp đổ.
Diệp Quân nhìn tinh hà vô tận trước mắt, không khỏi cảm thán vũ trụ rộng lớn, nửa tháng qua, hắn đã đi qua không biết bao nhiêu tinh hà vũ trụ, nhưng vẫn không có điểm cuối, thật sự là vô cùng vô tận.
Dù là cao thủ cấp bậc như hắn cũng có vẻ khá nhỏ bé trước vũ trụ vô tận này.
Cũng không biết rốt cuộc vũ trụ rộng lớn đến mức nào.
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, hắn lúc này tựa như một hạt bụi trong sa mạc, có lẽ cũng chỉ người có thực lực như cô cô váy trắng mới có thể xem vũ trụ vô tận này như kiến thôi.
Diệp Quân thầm thở dài, con đường của mình có hơi dài!
Diệp Quân khẽ lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, đang định tiếp tục tiến về phía trước thì một thần thức bí ẩn chợt bao vây lấy hắn.
Diệp Quân cau mày quay đầu nhìn lại, nhưng không nhìn thấy gì cả.
Diệp Quân nhìn xung quanh, sau đó chắp tay nói: “Ta chỉ đi ngang qua, không có ý định xúc phạm”.
Suốt hành trình này hắn đã gặp một vài cao thủ, nhưng cũng không phải quá mạnh, đều khoảng năm phần thần tính trở xuống.
Với thực lực của hắn bây giờ, tám phần thần tính trở xuống thật sự không thể mang đến uy hiếp gì với hắn cả.
Nhưng hắn cũng không muốn gây chuyện, cho nên cất tiếng giải thích.
Nhưng khí thế kia vẫn không biến mất mà tiếp tục bao vây lấy hắn.
Diệp Quân cau mày, lại chắp tay nói: “Các hạ, tại hạ chỉ đi ngang qua nơi này, không có ý định xúc phạm, ta sẽ rời đi ngay”.
Dứt lời, hắn bèn muốn rời khỏi nơi này, nhưng lúc này một giọng nói đột nhiên vang lên từ tinh không yên tĩnh phía xa: “Một cảnh giới Đế Quân nho nhỏ lại dám đặt chân vào địa bàn của bổn Đế, đúng là tự tìm đường chết…”
Sau đó, một sức mạnh cường đại như nước thuỷ triều kéo về phía Diệp Quân.
Thấy đối phương ra tay, ánh mắt Diệp Quân dần trở nên lạnh như băng, sau đó hắn nâng tay vung kiếm.