Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3304: Lòng như tro tàn.



Bên kia, Trí Sư cảm thấy kinh hãi: “Diệp công tử, giơ cao đánh….”



Xoẹt!



Ý kiếm của Diệp Quân đâm thẳng vào trán của Đại trưởng lão, khóa ông ta lại ngay tại chỗ.



Trí Sư vội nói: “Diệp công tử, nếu ngươi giết ông ấy, sẽ không còn đường lui, ngươi….”



Diệp Quân lắc đầu: “Trí Sư, ông cho rằng phải cần có sự đồng ý của tộc Tiên Linh mới có thể cứu Nhược tỷ sao? Các ông không đồng ý, ta vẫn có thể cứu. Ta tới tộc Tiên Linh, hành sự theo quy củ của các ông không phải bởi vì sợ các ông, mà là không muốn chém giết cả một đường, nhưng bây giờ xem ra là ta đã lầm. Đối mặt với loại người như các ông, chỉ khi mạnh hơn các ông, mới có thể được các ông coi trọng và tôn trọng, nếu không, các ông sẽ không coi ai ra gì…”

Advertisement



Vừa nói, hắn vừa chỉ tay ra.



Ầm!



Ở phía xa, Đại trưởng lão bị ý kiếm của hắn giết chết.



Advertisement



Thấy cảnh tượng này, sắc mặt Trí Sư lập tức trở nên khó coi, ông ta biết, đã không còn cách để cứu vãn thế cục giữa tộc Tiên Linh và Diệp Quân nữa rồi.



Lúc này, xung quanh đột nhiên xuất hiện vô số khí tức mạnh mẽ.



Thanh Tri ở bên cạnh Diệp Quân đột nhiên nói: “Đi thôi”.



Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thanh Tri, Thanh Tri nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi ở đây, không có bất kỳ phần thắng nào cả, rời khỏi đây, đi ra bên ngoài, tộc Tiên Linh muốn giết ngươi, trừ phi phải huy động cường giả chín phần thần tính”.



Diệp Quân yên lặng.



Thanh Tri lại nói: “Đi mau”.



Diệp Quân nói: “Đi cùng ta nhé”.



Thanh Tri nhìn Diệp Quân, không nói gì.



Diệp Quân nghiêm túc nói: “Cô ở lại đây, e rằng cũng không có kết cục tốt”.



Thanh Tri khẽ lắc đầu: “Ta không thể đi cùng ngươi được”.



Diệp Quân còn muốn nói gì đó, Thanh Tri đột nhiên nói: “Đi mau đi, còn không đi, chờ bọn họ khởi động trận pháp, dù cho ngươi có thần kiếm cũng khó mà an toàn rời đi”.



Diệp Quân không do dự nữa, xoay người ngự kiếm, bay thẳng về phía chân trời.



Nhưng lúc này, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên khóa chặt Thanh Tri, ngay sau đó, một giọng nói đột nhiên vang lên khắp trời: “Diệp Quân, nếu bây giờ ngươi rời đi, cô ta sẽ chết ngay lập tức”.



Nghe vậy, Diệp Quân đang chuẩn bị rời khỏi tộc Tiên Linh đột nhiên dừng bước.

Diệp Quân chầm chậm xoay người lại, thấy một ông lão đang đứng cạnh Thanh Tri.



Lão ta mặc trường bào rộng thùng thình, tóc bạc phơ ngang vai, mắt sắc lạnh tựa đao nhọn.



Càng nhiều cường giả tộc Tiên Linh xuất hiện bốn phía.



Bao vây Diệp Quân.



Thanh Tri nhắm mắt lại.







Lòng như tro tàn.







Cô ấy không ngờ rằng mình lại bị tộc nhân dùng làm con tin uy hiếp Diệp Quân.







Đây có còn là tộc Tiên Linh mà cô quen thuộc nữa không?







Diệp Quân nhếch mép nói với ông lão: “Xem ra ta đã đánh giá thấp mức độ vô sỉ của tộc Tiên Linh các ngươi”.







Lão ta chỉ nhìn lại chằm chặp.







Lão biết tuyệt đối không thể để người này sống sót rời đi, thứ nhất là để bảo toàn danh tiếng tộc Tiên Linh, thứ nhì là vì thiên phú và sức mạnh của hắn.







Nếu để một thiên tài cỡ này sống tiếp, về sau ắt sẽ thành mối họa với tộc Tiên Linh.