Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3346: “Thứ rác rưởi gì đây?”



Tộc Tiên Linh động phải một kẻ thù đáng sợ như thế, đáng bị tiêu diệt.



Thanh Tri không nghĩ đến tộc Tiên Linh nữa, việc cô ấy phải làm bây giờ là gìn giữ được nền văn minh tộc Tiên Linh.



Vì thế, cô ấy vội vàng bảo Lâu Đắc Nguyệt dẫn mình đi tới tộc Tiên Linh.







Advertisement

Tộc Tiên Linh.



Vào khoảnh khắc Diệp Quân tiến vào tộc Tiên Linh, vô số thần thức mạnh mẽ lập tức bao phủ lấy hắn.



Lúc này, một ông lão xuất hiện trước mặt Diệp Quân.



Advertisement



Khi nhìn thấy Diệp Quân, ông lão nhất thời cau mày, sao hắn lại đến tộc Tiên Linh nữa rồi?



Không phải Thanh Nghiệp trưởng lão đã dẫn người đi giết hắn rồi sao?



Lúc này một người đàn ông áo xanh xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, ông ấy cười khẽ rồi nói: “Đây là tộc Tiên Linh à?”



Diệp Quân gật đầu: “Một tộc vô cùng kiêu ngạo”.



Người đàn ông áo xanh tỏ vẻ khinh thường: “Tộc gì cũng không có tư cách kiêu ngạo trước nhà họ Dương chúng ta”.



Diệp Quân đang định đáp lời thì người đàn ông áo xanh đột nhiên chắp tay chỉ về phía trước, một tia kiếm quang bay ra. Trong nháy mắt, trong toàn bộ tộc Tiên Linh có mấy chục nghìn cái đầu đầm đìa máu bay lên cao, mấy chục nghìn tia máu bắn thẳng lên trời, vô cùng hoành tráng.



Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.



Mà ông lão ở cách hai người không xa cũng hoàn toàn sửng sốt.



Cái quái gì vậy?



Khi Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri chạy đến nhìn thấy cảnh này, hai cô gái cũng ngây người.



Đây thật sự là muốn diệt tộc sao!



“Khởi động trận pháp!”



Lúc này, ông lão kia cũng lấy lại tinh thần, điên cuồng gào thét, trong tộc Tiên Linh lập tức có những chùm tia sáng bay lên cao.



Người đàn ông áo xanh vung tay áo.



Ầm!







Trong nháy mắt, tất cả trận pháp trong tộc Tiên Linh đều tan thành mây khói.







Thấy cảnh này, ông lão kia ngồi xụi lơ dưới đất, run rẩy nói: “Chín phần thần tính…”







Nét mặt người đàn ông áo xanh không chút cảm xúc: “Thứ rác rưởi gì đây?”







Dứt lời, ông ấy đang định ra tay một lần nữa thì đột nhiên có một giọng nói cổ xưa chậm rãi vang lên từ phía chân trời: “Các hạ ỷ mạnh hiếp yếu với tộc Tiên Linh của ta, có hơi quá đáng rồi đấy”.







Nghe thấy giọng nói này, ông lão kia lập tức vui mừng.







Giọng nói của Tộc trưởng!







Thanh Giác!