Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3404: Một nỗi tiếc nuối!



Đám người nhà họ An càng biến sắc.



Cô gái nhà họ Thác Bạt này sao vẫn điên khùng vậy chứ?



Lúc này, Thác Bạt Yêu Yêu cũng thấy có gì đó không đúng lắm, cô ấy đưa mắt nhìn xung quanh, cuối cùng dừng mắt ở Diệp Quân, nhìn thấy Diệp Quân, cô ấy nhất thời tò mò: “Anh chàng đẹp trai, ngươi là ai vậy?”



Diệp Quân cười nói: “Ta chính là Diệp Quân mà cô vừa nói đó”.



Advertisement

“Mẹ kiếp!”



Thác Bạt Yêu Yêu trợn mắt, lập tức nhảy dựng lên: “Ngươi... Ngươi...”



Diệp Quân: “Ta thế nào?”

Advertisement





Thác Bạt Yêu Yêu chớp mắt, lập tức ngã xuống.



Diệp Quân không nói gì.



Người này lại còn giả chết.



Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Hỏi cô ấy xem, có phải tiên tổ của cô ấy có một vị tên là Thác Bạt Tiểu Yêu không?”



Mặc dù Diệp Quân nghi hoặc, nhưng vẫn nghe theo, hắn nhìn Thác Bạt Yêu Yêu đang giả chết, cười nói: “Cô gái, tiên tổ nhà họ Thác Bạt của cô có ai tên là Thác Bạt Tiểu Yêu không?”



Nghe Diệp Quân nói vậy, Thác Bạt Yêu Yêu lập tức ngồi dậy, cô ấy nghi hoặc: “Sao ngươi biết?”



Tiểu Tháp trong cơ thể Diệp Quân nói: “Cũng được coi là người quen của cha ngươi. Cô bé này cũng không đáng tin cậy giống như tiên tổ của cô bé...”



Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Là thế nào?”



Tiểu Tháp cười nói: “Năm đó cha ngươi gặp chuyện phiền toái, người đó bảo đi gọi người giúp đỡ, sau đó không thấy tăm hơi đâu nữa”.



Diệp Quân: “...”



Tiểu Tháp nói tiếp: “Khi cho vài lợi ích, tiên tổ của cô ấy đúng là từng giúp cha ngươi không ít, mặc dù lần cuối lại cho cha ngươi leo cây”.



Diệp Quân mỉm cười, xòe tay ra. Một chiếc nhẫn không gian từ từ bay tới trước mặt Thác Bạt Yêu Yêu.



Thác Bạt Yêu Yêu hơi nghi hoặc: “Cái này là gì?”





Diệp Quân cười nói: “Tiên tổ nhà cô là bạn cũ của cha ta, đây là một chút tâm ý của ta, cô đừng từ chối”.







Vẻ mặt Thác Bạt Yêu Yêu lập tức trở nên u ám.







Diệp Quân hỏi: “Sao vậy?”







Thác Bạt Yêu Yêu cúi đầu, trầm mặc một lúc lâu, nhẹ giọng nói: “Chuyện giữa tiên tổ với Kiếm Chủ Nhân Gian... Năm đó tiên tổ về tới gia tộc đã yêu cầu người trong tộc đi giúp đỡ, nhưng người trong tộc không đồng ý, không chỉ vậy, bọn họ còn sợ tiên tổ làm liên lụy tới người trong tộc, vậy nên giam tiên tổ lại...”







Diệp Quân nhíu mày.



Thác Bạt Yêu Yêu trầm giọng nói: “Do đó tiên tổ buồn bực không vui... Tuy Kiếm Chủ Nhân Gian sau đó cũng bình yên vô sợ, nhưng tiên tổ không còn mặt mũi gặp ông ấy, cuối cùng buồn bực mà chết... Nhà họ Thác Bạt ta cũng sợ đắc tội với Kiếm Chủ Nhân Gian nên vẫn luôn che giấu chuyện này...”



Diệp Quân trầm mặc, hắn không ngờ chuyện lại là vậy.



Tiểu Tháp đột nhiên cũng nhẹ giọng nói: “Lúc trước có lẽ tiểu chủ đã đi xem”.



Kiếm Chủ Nhân Gian từng quay lại Thanh Châu mấy lần, nhưng không đến nhà họ Thác Bạt.



Một nỗi tiếc nuối!