Từ Thụ quay lại nhìn Từ Chân, bọn họ biết với thực lực của Từ Chân, muốn rời khỏi nơi đây rất đơn giản.
Ác Đạo không thể ngăn cản cô ta.
Từ Chân khẽ lắc đầu: “Nếu ta rời khỏi đây, Kiếp nơi này sẽ bùng phát…”
Nói đến đây, cô ta nhìn Diệp Quân, cười nói: “Nói chung, lúc nào ta có thể rời khỏi nơi này thì còn phải phụ thuộc vào cậu ta”.
Diệp Quân!
Advertisement
Từ Nhu và Từ Thụ nhìn Diệp Quân, trong mắt Từ Nhu hiện lên vẻ đau lòng: “Gánh nặng trên người hắn rất nặng…”
Những năm qua, Diệp Quân đã thay đổi rất nhiều, tóm lại là ngày càng trưởng thành hơn.
Từ Chân nhìn Diệp Quân, cười nói: “Đợi chuyện này kết thúc, chúng ta đến hệ Ngân Hà nhé, ta rất nhớ nơi đó”.
Advertisement
Hệ Ngân Hà!
Từ Nhu cũng cười nói: “Được”.
Nàng ta cũng thích đến nơi đó.
Từ Thụ cười nói: “Chân vũ trụ thì sao?”
Từ Nhu nhìn bụng Từ Thụ, cười nói: “Chẳng phải còn có đứa nhóc này sao? Chân vũ trụ sau này sẽ do tên đứa nhóc này kế thừa”.
Cho dù sau này viện trưởng của vũ trụ Quan Huyên là ai, thì Chân vũ trụ cũng chắc chắn sẽ thuộc về đứa con trong bụng Từ Thụ, điều này không thể nghi ngờ.
Cũng chỉ có con của Từ Thụ mới đủ thực lực để cai quản Chân vũ trụ.
Lúc này, Từ Nhu nghĩ tới điều gì đó, cười nói: “Tiểu Thụ, muội có nghĩ đứa trẻ trong bụng sẽ trở thành viện trưởng không?”
Từ Thụ đảo mắt: “Bây giờ tỷ muốn chơi cung đấu sao?”
Từ Nhu cười lớn.
Trên lý thuyết, đứa bé trong bụng Từ Thụ cũng có quyền kế thừa.
Từ Thụ cười nói: “Bây giờ nói tới những điều này không có ý nghĩa gì cả, ta nghĩ sau này ai kế thừa thư viện đều được, chủ yếu là xem bọn trẻ thế nào! Ai phù hợp thì người đó kế thừa”.
Từ Chân mỉm cười rồi nhìn sang bên phải, bên đó có một cô gái đang lạnh lùng nhìn Diệp Quân.
Chính là Ác Đạo!
Ác Đạo nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, lạnh lùng nói: “Ngăn chặn Vũ Trụ Kiếp ư? Đúng là ngu xuẩn! Đợi ta áp chế được Thiện Đạo, vượt qua mười phần thần tính, đạt tới Độc Khai Nhất Đạo, lúc đó ngươi chết chắc… cả người phụ nữ kia nữa…”
Nói đến đây, ánh mắt cô ta tràn ngập lửa hận.
Người phụ nữ váy trắng kia!
Lúc đầu đối phương đã sỉ nhục Ác Đạo, sau này cô ta sẽ trả thù gấp trăm lần.
Lối vào lôi khu.
Diệp Quân liên tục thả ra kiếm ý để chúng được trui rèn dưới lôi uy cho đến khi xảy ra biến hóa.
Giờ đây chúng đã có thể miễn cưỡng chịu đựng được lôi uy rồi.
Nhưng Diệp Quân không thỏa mãn với điều ấy mà tiếp tục tiến bước, cảm nhận lôi uy càng mạnh hơn.