Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3446: “Mau ngăn nó lại”.



Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nhị Nha: “Nhị Nha, đánh chết ông ta”.



Nhị Nha lập tức xông lên rồi đánh ra một quyền.



Triệu thành chủ híp mắt, sau đó cũng đấm tới một phát.



Đối đầu trực diện!



Ầm!



Hai nắm đấm vừa tiếp xúc với nhau, một sức mạnh đáng sợ thoáng chốc bộc phát, trong nháy mắt, toàn bộ đại điện biến thành một đống đổ nát.

Advertisement



Triệu thành chủ liên tục lùi lại gần nghìn trượng.



Còn Nhị Nha thì không lùi lại dù là nửa bước.



Triệu thành chủ dừng lại, sắc mặt ông ta trở nên nặng nề, ông ta nhìn chằm chằm Nhị Nha, thầm thấy kinh ngạc, không ngờ sức mạnh của cô bé này lại đáng sợ như thế.



Advertisement



Lúc này, Diệp Quân quay đầu nhìn Thần Kỳ bên cạnh: “Bây giờ cô tự do rồi”.



Thần Kỳ chớp mắt: “Cảm ơn”.



“Tự do?”



Triệu thành chủ đột nhiên bật cười: “Ngươi đúng là coi thường nền văn minh Sâm Lâm chúng ta”.



Diệp Quân thản nhiên nhìn thoáng qua Triệu thành chủ: “Ta cần xem trọng ông à?”



Nụ cười trên mặt Triệu thành chủ dần trở nên lạnh lẽo, lúc này, Nhị Nha thẳng tay đấm một phát về phía ông ta.



Cú đấm này của Nhị Nha khiến toàn bộ thành Đạo Cổ như bị động đất, bắt đầu sụp đổ.



Triệu thành chủ không dám coi thường cú đấm mạnh mẽ của Nhị Nha, ông ta lập tức tiến lên một bước, xoay tay phải, một cột lửa sáng bắn ra từ trong lòng bàn tay của ông ta.



Lúc này, cú đấm của Nhị Nha đã đánh tới.



Ầm!



Cột lửa sáng kia bị cú đấm của Nhị Nha làm nổ tung, cùng lúc đó, Triệu thành chủ cũng liên tục lùi lại.



Thấy cảnh này, Thanh Đại ở cách đó không xa không nhịn được nhìn thoáng qua Nhị Nha, thầm thấy kinh ngạc, Triệu thành chủ là cao thủ chín phần thần tính, nhưng ông ta lại không thắng được cô gái nhỏ này.



Sức mạnh đúng là kinh khủng!



Sau khi đánh lui Triệu thành chủ bằng một quyền, Nhị Nha đưa mắt ra hiệu cho Tiểu Bạch.



Tiểu Bạch lập tức hiểu ý, người nó khẽ run rẩy, di chuyển lên không trung, sau đó móng vuốt nhỏ liên tục quơ múa, toàn bộ vùng đất bắt đầu rung động dữ dội, chỉ trong nháy mắt, dưới đất có mười mấy Tổ Mạch đột nhiên xuất hiện, những Tổ Mạch này đều bị Tiểu Bạch lấy hết, không chỉ có thế, trong thành còn có những thần vật chủ động bay ra, sau đó đi nhanh về phía Tiểu Bạch…



Cướp sạch!

Thấy thế, Thanh Đại và Thanh Tri trợn mắt há mồm, hai cô gái nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân nghiêm túc nói: “Đây không phải ý của ta”.



Hắn thật sự không nghĩ tới vấn đề này…



Đây hoàn toàn là ý của Tiểu Bạch và Nhị Nha!



Chết tiệt?



Mới như thế đã bắt đầu cướp sạch rồi ư?



Dù rất lưu manh nhưng hắn thích!







Ha ha!







Diệp Quân không nhịn được cười to.







Khi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Triệu thành chủ phía xa trổ nên dữ tợn: “Mau ngăn nó lại”.







Ông ta vừa dứt lời, trong thành có rất nhiều khí thế mạnh mẽ bay đến chỗ Tiểu Bạch.







Diệp Quân bay lên trời, đi tới bên cạnh Tiểu Bạch, hắn vung nhanh kiếm Thanh Huyên trong tay, trong nháy mắt, những cao thủ đến gần Tiểu Bạch kia đều bị hắn chém lui.







Dù không có kiếm Thanh Huyên, Diệp Quân vẫn là tồn tại vô địch trong những người dưới chín phần thần tính, mà sau khi cầm kiếm Thanh Huyên, cao thủ dưới chín phần thần tính chẳng khác nào một con kiến trong mắt hắn.







Sau khi nhìn thấy sức mạnh đáng sợ của Diệp Quân, những cao thủ trong thành lập tức không dám tiến lên nữa, chỉ có thể đứng nhìn Tiểu Bạch điên cuồng cướp lấy thần vật và Tổ Mạch trong thành.