Phải nói rằng, lúc này ông ta thật sự bị nghẹn uất.
Nền văn minh Sâm Lâm cứ thế biến mất.
Nghĩ đến đây, Minh Quân thầm thở dài, vẻ mặt hết sức bi thương.
Diệp Quân bỗng nói: “Nền văn minh Tu La biết nơi này không?”
Advertisement
Minh Quân do dự, sau đó nói: “Trước đó thì chắc là không biết, nhưng bây giờ…”
Diệp Quân sầm mặt.
Vừa nãy, Việt Cổ Thị đã gửi thẳng tọa độ nơi này đến vũ trụ bên ngoài, bây giờ chắc hẳn đã có nhiều nền văn minh vũ trụ biết đến nền văn minh vũ trụ Quan Huyên.
Advertisement
Lúc này Đạo Cổ Thụ bỗng nói: “Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt”.
Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn ngọn lửa trong tay, lúc này hắn không cảm nhận được bất kỳ năng lượng nào, ngọn lửa Thiên Hành này cứ như một ngọn lửa bình thường.
Phải nghiên cứu!
Diệp Quân nói: “Thần Kỳ cô nương, nơi này giao lại cho cô xử lý”.
Dứt lời, hắn quay lại trong Tiểu Tháp.
Thần Kỳ cảm thấy vui mừng, như vậy là Diệp Quân đang muốn trọng dụng cô ấy.
Thần Kỳ quay sang nhìn Minh Quân: “Rừng sâu Thần Hư còn có người của nền văn minh Sâm Lâm không?”
Minh Quân lắc đầu: “Không còn nữa, đều chết cả rồi”.
Thần Kỳ khẽ gật đầu: “Mặc dù mọi người đã chết nhưng những thứ của nền văn minh Sâm Lâm vẫn còn ở đó. Ông hãy thu dọn chúng rồi đưa cho ta, kể cả tất cả các thần vật và công nghệ đổi mới của các ông, ta muốn mọi thứ”.
Minh Quân: “…”
Thần Kỳ nhìn Minh Quân: “Có vấn đề gì sao?”
Minh Quân lắc đầu: “Không có”.
Thần Kỳ khẽ gật đầu: “Ông đi đi”.
Dĩ nhiên cô ấy không lo Minh Quân sẽ bỏ chạy, vì nếu đối phương muốn chạy thì sẽ không chủ động quay lại.
Nền văn minh vũ trụ Quan Huyên này còn có thể thu phục được lửa Thiên Hành của nền văn minh Thiên Hành… Điều này có nghĩa là gì? Tức là thực lực của hai kiếm tu đó rất có thể đã đạt đến trình độ của nền văn minh vũ trụ cấp năm.
Đây là một cây cột cực kỳ lớn.
Minh Quân gật đầu, sau đó xoay người đi. Đúng như Thần Kỳ nghĩ, ông ta không có ý định bỏ trốn, sở dĩ ông ta quay lại là vì có một dự tính mới.
Còn nền văn minh Sâm Lâm…
Chỉ cần có đủ lợi ích, ông ta có thể trở thành người của nền văn minh Quan Huyên bất cứ lúc nào.
Sau khi Minh Quân đi, Thần Kỳ quay đầu sang nhìn Đạo Cổ Thụ nãy giờ không lên tiếng: “Có cảm nghĩ gì không?”
Đạo Cổ Thụ im lặng một hồi rồi nói: “Lợi hại thật”.