Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3577: “Sao ông giống thiểu năng quá vậy?”



Diệp Quân cười nói: “Cô thích cái này à?”



Nhất Niệm gật đầu, đang định giơ tay lấy tượng gỗ đó, người đàn ông trung niên bỗng nói: “Nếu không mua thì đừng sờ lung tung”.



Diệp Quân nói: “Bao nhiêu?”



Advertisement

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân nói: “Mười Tổ Mạch”.



Diệp Quân nhíu mày, hắn nhìn kỹ tượng gỗ đó, hắn không thấy có chỗ nào đặc biệt cả.



Diệp Quân quay sang nhìn Nhất Niệm, Nhất Niệm mỉm cười, sau đó đứng lên kéo hắn đi.

Advertisement





“Đợi đã”.



Đúng lúc này, người đàn ông trung niên bỗng nói.



Diệp Quân xoay người nhìn người đàn ông trung niên, ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi có thể trả bao nhiêu?”



Diệp Quân quay sang nhìn Nhất Niệm, Nhất Niệm lại lắc đầu.



Diệp Quân mỉm cười, Nhất Niệm chỉ nhất thời hiếu kỳ, cũng chẳng hứng thú gì với tượng gỗ đó.



Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên cười nói: “Bọn ta không cần nữa”.



Dứt lời, hắn kéo Nhất Niệm xoay người đi.



Nhưng lúc này một luồng khí tức đáng sợ bỗng ập đến.





chapter content










Diệp Quân khẽ cười: “Ông này, mua bán là do hai bên thuận mua vừa bán, giờ ta không muốn nữa thì có vấn đề gì sao?”







Người đàn ông trung niên híp mắt: “Ngươi đã hỏi rồi thì phải mua”.



Diệp Quân nhíu mày: “Sao ông giống thiểu năng quá vậy?”



Người đàn ông trung niên nổi giận, lúc này ông lão đó bỗng giơ tay lên đè xuống.



Ầm!



Sức mạnh khủng khiếp lập tức trấn áp người đàn ông trung niên.



Ông lão thu lại chiếc nhẫn của người đàn ông trung niên, sau đó cầm tượng gỗ đó lên, cung kính được đến cho Diệp Quân và Nhất Niệm: “Diệp công tử, cô nương”.



Diệp Quân nhìn ông lão mỉm cười, sau đó nói: “Nên gọi ông thế nào?”



Ông lão nói: “Khưu Sử, người bảo vệ biên giới… là người canh cửa…”



Diệp Quân gật đầu: “Tiền bối là một nhân tài, làm người bảo vệ biên giới quả thật hơi uổng phí, ta sẽ nói với học sĩ tối thượng chuyện này”.



Ông lão lập tức cúi đầu, run giọng nói: “Cảm ơn công tử… Công tử, ta… ta có một đứa cháu gái, nó rất xinh…”



Diệp Quân: “?”