Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3643: Dấu ấn Đại Đạo hiện hữu!



Nhưng tất cả mọi người đều không có khả năng chống lại chiêu kiếm kia.



Diệp Quân chợt nhẹ giọng nói: “Tháp gia, ngươi nói xem rốt cuộc nền văn minh Thiên Hành kia mạnh đến mức nào?”



Tiểu Tháp nói: “Sao tự nhiên lại hỏi thế?”



Diệp Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Thiên Hành là nền văn minh cấp năm, ta rất tò mò cao thủ đứng đầu trong nền văn minh của bọn họ đã đạt đến cấp bậc gì”.

Advertisement

Tiểu Tháp nói: “Không cần phải vội, có lẽ sau này ngươi sẽ gặp bọn họ thôi”.



Diệp Quân gật đầu: “Cũng đúng”.



Nói xong, hắn quay đầu nhìn xung quanh, sau đó vừa kéo Nhất Niệm định rời đi thì thời không trước mặt hắn đột nhiên rung động.

Advertisement





Truyền âm!



Diệp Quân nhanh chóng sa sầm mặt, Thái A Nan truyền âm đến nói là nền văn minh Tu La xảy ra chuyện.



Diệp Quân hơi chần chừ, sau đó biến thành một tia kiếm quang bay lên cao.



Dù không có thiện cảm với Huyền tộc và tộc Tu La, nhưng hắn vẫn rất có thiện cảm với tộc Thái A và Tín Du này.







Nền văn minh Quân Lâm.



Đại Tôn ngồi xếp bằng trong một vùng tinh không, trên đầu hắn ta có vô số phù văn kỳ lạ lơ lửng, mỗi phù văn đều chứa đựng một sức mạnh đại đạo cường đại.



Khắp nơi trong tinh không đều tràn đầy sức mạnh đại đạo.



Đại đạo hiện hữu.



Hai tay Đại Tôn tạo thành động tác bí ẩn, mà khi động tác tay của hắn thay đổi, những phù ấn đại đạo trên đầu hắn ta cũng bắt đầu rung lên, không lâu sau đó, tất cả phù ấn đại đạo chợt biến thành những tia sáng bay vào giữa chân mày của Đại Tôn.



Oanh!



Trong người Đại Tôn bộc phát ra một khí thế đại đạo đáng sợ, lúc này, toàn bộ tinh không đều trở nên hư ảo trong suốt.







Đại Tôn chậm rãi mở lòng bàn tay, giữa chân mày của hắn ta chợt ngưng tụ ra một dấu ấn Đại Đạo.







Dấu ấn Đại Đạo hiện hữu!







Độc Khai Nhất Đạo.







Lúc này một ông lão xuất hiện trước mặt Đại Tôn, ông lão cung kính hành lễ với Đại Tôn, kích động nói: “Chúc mừng Thiếu chủ Độc Khai Nhất Đạo, trở thành người trẻ tuổi nhất Độc Khai Nhất Đạo của nền văn minh Quân Lâm chúng ta”.







Đại Tôn chậm rãi mở mắt, trong mắt có ánh sáng thoáng qua, hắn ta nhẹ nhàng sờ dấu ấn Đại Đạo ở giữa chân mày của mình, sau đó cười giễu cợt: “Độc Khai Nhất Đạo… Đây hoàn toàn không thể xem là Độc Khai Nhất Đạo… Chỉ có thể nói là Bình Đạo thôi…”



Ông lão hơi nghi ngờ: “Bình Đạo?”



Đại Tôn không giải thích mà hỏi: “Gần đây thiếu niên kiếm tu kia sao rồi?”



Ông lão trầm giọng đáp: “Tình hình



của hắn rất tệ”.