Huyết Thi cao lớn khẽ lắc đầu: “Tuy rằng ta không biết tại sao ngươi lại có lửa Thiên Hành nhưng ta có thể khẳng định ngươi không phải là người của nền văn minh Thiên Hành. Nền văn minh Thiên Hành là nền văn minh vũ trụ cấp năm, cho dù nền văn minh Thuật Giả ở thời kỳ đỉnh cao cũng không thể tra được dấu vết của chúng, mà cách duy nhất để chúng xuất hiện chỉ có lửa Thiên Hành. Tất nhiên quan trọng nhất là ngươi quá yếu, ta không tin người của nền văn minh Thiên Hành sẽ yếu như vậy”, Diệp Quân cười nói: “Vậy ngươi nói xem ta tại sao lại có có lửa Thiên Hành?”
Huyết Thi cao lớn im lặng không nói.
Advertisement
Đây cũng là điều mà nó không nghĩ ra.
Tại sao kiếm tu thiếu niên này lại có lửa Thiên Hành?
Người thần bí bỗng nói: “Có khả năng là nhặt được không?”
Nghe người thần bí nói, Diệp Quân nhíu mày, mẹ kiếp, ông có não không vậy?
Người thần bí nhìn Diệp Quân: “Các ngươi có nhận thấy lửa Thiên Hành đó không có bất kỳ dao động năng lượng nào, hoàn toàn khác với lửa Thiên Hành mà chúng ta thấy lúc đầu, nói cách khác lửa Thiên Hành này có khả năng là ngọn lửa mà nền văn minh Thiên Hành vứt đi sau khi dùng xong, sau đó hắn nhặt được”.
Diệp Quân: “…”
Nhất Niệm nhìn người thần bí đó, chớp mắt, hơi ngây người.
Lúc này người thần bí đó lại nói: “Chắc là thế, lửa Thiên Hành đó không có chút dao động năng lượng nào, tuyệt đối đã không còn tác dụng”.
Nói đến đây ông ta nhìn Diệp Quân, mặt mày dữ tợn: “Ngươi thế mà lại lấy một ngọn lửa Thiên Hành hết tác dụng để hù dọa ra oai, ngươi đúng là đáng chết”.
Nói rồi ông ta bỗng chỉ về phía Diệp Quân, sau đó thời không trước mặt Diệp Quân bỗng nứt toác, một tia