Sau khi Diệp Quân rời đi, Tín Du nhìn về phía cuối tinh không một lúc lâu, sau đó mới thu hồi tầm mắt: “Chúng ta đi thôi”.
Dứt lời, cô ta dẫn mọi người xoay người rời đi.
…
Tại một tinh vực không biết tên.
Advertisement
Thời không ở chỗ nào đó đột nhiên rung động dữ dội, sau đó có một tia kiếm quang phá không bay ra.
Một người đàn ông cả người đầy máu chậm rãi xuất hiện từ bên trong khe hở không gian kia.
Advertisement
Người đàn ông này chính là Diệp Quân.
Diệp Quân chưa đi được hai bước đã ngã xuống, hắn nằm trong hư không, cả người đều không còn cảm giác.
Kiếm Thanh Huyên thật sự có thể đưa hắn di chuyển trong thời không, nhưng hắn quên mất một điều là khoảng cách lần này thật sự quá xa, mà di chuyển trong thời không với khoảng cách xa như thế, thân thể và thần hồn của hắn hoàn toàn không chịu được.
Vì thế vừa di chuyển trong thời không chưa bao lâu, hắn đã vội vàng chạy ra ngoài.
Nếu còn kéo dài thêm một chút nữa, hắn sẽ giết chết chính mình. Diệp Quân nằm im trong hư không, mặc cho cây thần tự nhiên và tâm sinh mệnh khôi phục thân thể của hắn.
Không lâu sau đó, dường như cảm nhận được điều gì, sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc thay đổi, hắn ngồi phắt dậy ngẩng đầu nhìn về phía xa, cuối tầm mắt hắn có những tia chớp màu máu liên tục kéo đến.
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc thay đổi: “Cái quái gì vậy?”
Lúc này, Nhất Niệm xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô ta nhìn về phía xa, sau đó nói: “Vũ Trụ Kiếp”.
Vũ Trụ Kiếp!
Diệp Quân ngây người, sau đó nhìn về phía xa một lần nữa, hắn phát hiện những lôi kiếp màu máu này và uy áp của nó rất giống với thứ hắn nhìn thấy ở Kiếp Giới.
Nơi này đang trải qua Vũ Trụ Kiếp?
Diệp Quân ngơ ngác, hắn vừa đến vũ trụ nào vậy?
Lúc này, Lôi Kiếp đang lao về phía hắn với một tốc độ rất kinh khủng.
Sắc mặt Diệp Quân hơi thay đổi, đang muốn dùng kiếm Thanh Huyên bỏ chạy thì lúc này, bên dưới đột nhiên có tia đao khí phóng lên cao, đao khí này ngăn cản lôi kiếp màu máu kia.
Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, đây là ai mà mạnh thế?
Diệp Quân nhìn xuống bên dưới, dưới biển mây có một người đàn ông trung niên tay cầm trường đao đứng đó, mái tóc ông ta xoã xuống, ngông cuồng ngổ ngược, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.
Sau lưng ông ta còn có vô số cao thủ tu sĩ cao cấp.
Diệp Quân cẩn thận quan sát người đàn ông trung niên một lúc, người đàn ông này ít nhất là Ách Đạo Cảnh đỉnh cao, khí thế vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt là đao ý tản ra từ trên người ông ta, vô cùng bá đạo tựa như gió thét mưa gào.
Sau lưng ông ta còn có chín cao thủ mười phần thần tính, khí thế của chín người này cũng rất mạnh mẽ, tuy trong mắt bọn họ cũng lộ vẻ kiêng dè nhưng đa phần là sự quyết tâm không sợ cái chết.