Chương 373
Thuật ngự kiếm!
“A!”
Tiếng hét thảm thiết vang lên từ phía sau mảnh đá vôi đó.
Diệp Quân phất tay áo, một sóng khí lập tức cuốn khối đá vôi bay đi, sau lớp đá vôi, cánh tay phải của gã mập bị một thanh khí kiếm quấn chặt.
Diệp Quân nhìn gã mập, xòe bàn tay ra, khí kiếm bay vào trong tay hắn, sau đó xoay người đi.
Gã mập nói: “Ta không phục, ta vẫn chưa dùng đến con át chủ bài, ta vẫn muốn đánh”.
Diệp Quân nhíu mày, lúc này một chiếc nhẫn bỗng bay đến trước mặt hắn, trong chiếc nhẫn là năm mươi vạn kim tinh.
Diệp Quân cất chiếc nhẫn đi, sau đó nói: “Hình như huynh rất giàu”.
Gã mập nhìn Diệp Quân: “Ta là thần pháp sư, huynh nghĩ sao?”
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Thần pháp sư có nhiều tiền lắm sao?”
Gã mập nói: “Nhảm nhí! Bọn ta có thể luyện bừa ra một lá bùa đều có thể bán được với giá rất cao, hiểu chưa?”
Diệp Quân không nói gì.
Vậy sao sư tỷ lại nghèo như thế chứ?
Gã mập nhìn Diệp Quân: “Huynh có thể để ta tung cho xong con át chủ bài không?”
Gã biết nếu Diệp Quân không đợi gã thì gã không thể ra tay được.
Kiếm của người này quá nhanh.
Diệp Quân lắc đầu: “Không thể”.
Gã mập tức giận: “Huynh không để ta tung ra con át chủ bài trước thì sao ta đánh với huynh được?”
Diệp Quân nói: “Cũng không phải không được, chẳng hạn…”
Gã mập hỏi: “Chẳng hạn cái gì?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Chẳng hạn như huynh có thể hối lộ ta”.
Vẻ mặt gã mập cứng đờ.
Mẹ kiếp!
Gã mập nhìn Diệp Quân: “Huynh rất nghèo à?”
Diệp Quân rất thành thật gật đầu.
Gã mập khó hiểu: “Huynh là kiếm tu, hơn nữa thực lực lại nghịch thiên cỡ này, nếu gia nhập thư viện Quan Huyên thì chắc không thiếu tiền đâu nhỉ?”
Diệp Quân bình tĩnh đáp: “Huynh có hối lộ không? Không thì ta đi đây!”
Gã mập nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân lại nói: “Thật ra ta có thể cảm nhận được là huynh rất mạnh, chỉ là tốc độ của ta nhanh mà thôi! Nếu huynh tung ác chủ bài, chưa chắc ta đã đỡ được! Thật đấy!”
Gã mập: “Huynh giỏi!”
Nói rồi, gã xoè tay ra, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt Diệp Quân!
Năm mươi vạn kim tinh!
Diệp Quân vội cất đi.