Sậu Nguyên biến sắc: “Có rất nhiều cường giả đang chạy đến bên này, bảo vệ!”
Dứt lời, bảy Huyết Thi trong Tiểu Tháp xuất hiện xung quanh Diệp Quân, bảo vệ Diệp Quân.
Diệp Quân: “…”
Diệp Quân bỗng quay đầu lại nhìn bên phải, cuối tầm mắt, hàng trăm cường giả đỉnh cấp đột nhiên phá tan hư không chạy đến.
Advertisement
Người dẫn đầu là một người đàn ông, khoảng hai mươi tuổi, tay cầm một chiếc quạt ngọc, mặc áo bào trắng, khoác bên ngoài là một chiếc áo sam, cả người thẳng tắp.
Hai bên người đàn ông là hai ông lão, một người mặc áo bào trắng, một người áo bào đen, hai người đều cầm kiếm dài trong tay, khí tức được thu lại.
Advertisement
Hai người đều là cường giả cảnh giới Bán Bộ Khai Đạo.
Kiếm tu cảnh giới Bán Bộ Khai Đạo.
Sau lưng hai ông lão này là những cường giả toàn thân mặc đồ đen, đeo trường đao, những cường giả này đa phần đều đạt tới mười phần thần tính, còn lại thấp nhất cũng là tám phần thần tính.
Nhìn thấy trận thế này, sắc mặt Diệp Quân thay đổi.
Vì hắn nhận ra phía sau thiếu niên này ít nhất có ba mươi cường giả mười phần thần tính.
Phải nói là trận thế này hơi mạnh.
Lúc này Sậu Nguyên bên cạnh Diệp Quân bỗng nói: “Cậu Diệp, thiếu niên đó không phải đàn ông mà là phụ nữ”.
Nghe thế Diệp Quân hơi sửng sốt, hắn nhìn thiếu niên đi đầu đó, nhìn kỹ lại thì quả nhiên thiếu niên này môi đỏ răng trắng, mày thanh mắt tú, trước ngực hơi gồ lên không giống cơ ngực bình thường.
Nữ giả nam!
Ngay lúc này, đôi mắt sắc như kiếm của kiếm tu đồ trắng bên cạnh cô gái đó nhìn sang Diệp Quân, thoáng chốc kiếm thế bao phủ lấy Diệp Quân.
Diệp Quân nhíu mày, Sậu Nguyên ở một bên bỗng tiến đến trước mặt Diệp Quân, sau đó vung tay áo lên, kiếm thế đó lập tức bị đẩy lùi.
Kiếm tu áo trắng đó híp mắt nhìn Sậu Nguyên, kiếm trong tay bỗng rung lên, ý chí chiến đấu và kiếm y vô hình bao phủ cả tinh vực.
Mặt Sậu Nguyên không đổi sắc, tay phải ông ta để ra phía sau, lạnh nhạt nhìn lão kiếm tu áo trắng đó.
Lão kiếm tu áo trắng đang định xuất kiếm thì lúc này cô gái bên cạnh ông ta bông cầm quạt ngọc chắn lão kiếm tu bên cạnh lại, mỉm cười nói: “Tả Lão, không cần như thế”.
Lão kiếm tu áo bào trắng nhìn chằm chằm Diệp Quân ở phía xa: “Thiếu niên đó cứ nhìn chằm chằm tiểu thư, hắn vô lễ thật đấy, đúng là đáng chết”, cô gái quay đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa, khẽ cười nói: “Ta cải trang thành nam, vốn dĩ đã hơi không khác thường, hắn nhìn ta cũng chỉ là tò mò, chẳng có gì là không đúng cả”.
Ông lão kiếm tu áo trắng vẫn nhìn Diệp Quân: “Mạo phạm tiểu thư, đáng chết”.
Cô gái mỉm cười, bình tĩnh nói: “Tả Lão muốn dạy ta cách làm việc thế nào à?”
Ông lão kiếm tu áo trắng biến sắc, lập tức thu lại ánh mắt và kiếm thế của mình, sau đó hơi cúi người xuống: “Thuộc