Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3759: “Chỉ ra một lần”.



Từ lúc hắn đi đến, họ đã nhìn ra cảnh giới của hắn còn thấp, nhưng vì hắn đi cùng Chu Phạn nên không ai nói gì.



Vuốt mặt cũng phải nể mũi chứ!



Ai bảo nhìn là biết cô gái kia không đơn giản rồi.



Người đàn ông lại bật cười: “Ngươi có tư cách gì đứng cùng bọn ta?"



Advertisement

Diệp Quân vừa toan mở miệng thì thấy một cái bóng đỏ quạch lóe lên.



Sậu Nguyên!



Người đàn ông bên kia biến sắc, lập tức tung cú đấm ra.

Advertisement





Uỳnh!



Sức mạnh đáng sợ bùng nổ, sau đó là người đàn ông bị đánh văng đi thi tít tắp nghìn trượng.



Ai nấy đều sửng sốt.



Sậu Nguyên buông lời xem thường với người đàn ông: “Thứ đầu đường xó chợ nhà ngươi nói chuyện với Diệp thiếu thì cẩn thận cái mồm, coi chừng ông đây vả ngươi chết. Nghe rõ chưa?!"



Mọi người: “...”



Sắc mặt người đàn ông xấu xí vô cùng. Ông ta đưa tay lên lau vệt máu bên khóe miệng, liếc nhìn Sậu Nguyên rồi ôm quyền với Diệp Quân: “Thì ra các hạ ẩn giấu sâu đến vậy. Vừa rồi lỡ lời đắc tội, mong được tha thứ”.



Những người khác nghe ông ta nói vậy thì nhướng mày ngạc nhiên.



Thầm nghĩ tên này khá!

Biết mình yếu hơn là cúp đuôi rén ngay.



Nhưng mà vậy cũng dễ hiểu. Nếu thanh niên này có một cường giả Bán Bộ Khai Đạo đi theo thì biết đâu còn vô số người khác nữa.



Diệp Quân cũng tấm tắc, còn tưởng người đàn ông này sẽ lồng lộn lên, nào ngờ đã lập tức nói xin lỗi.



Hắn bèn cười: “Chuyện nhỏ thôi”.



Người đàn ông áo đen lại ôm quyền với hắn rồi im lặng lui sang một bên.



Sậu Nguyên vẫn giữ ánh mắt trên người ông ta, bước về bên cạnh Diệp Quân, cung kính nói: “Thuộc hạ tự tiện ra tay, mong Diệp thiếu thứ lỗi”.







Diệp Quân cười: “Lỗi lầm gì chứ? Sau này chúng ta ở chung với nhau, Nguyên tiền bối chớ khách sáo như vậy”.







Sậu Nguyên lại thi lễ rồi lui về phía sau hắn.







Chu Phạn ở đằng kia thoáng liếc một cái, cười nói: “Vậy thì không còn vấn đề gì nữa, chúng ta bắt đầu đấu giá thôi. Ta ra giá một trăm Tổ Mạch”.







Cô ta hơi dừng lại trước khi tiếp lời: “Chỉ ra một lần”.







Những người khác nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, biết rằng nếu cô nương này muốn có Thần bảo thì bọn họ buông tay là vừa.







Ban nãy cô ta vừa kiếm được mấy trăm Tổ Mạch ở ngoài, thân phận rõ ràng không hề đơn giản, ở đây có ai bì được?







Có người lên tiếng: “Một trăm lẻ năm”.