Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3864: “Thanh Mộc Đạo Nhân”.



Tượng Phật màu vàng rung lên kịch liệt sau đó nứt ra.



Người phụ nữ áo đỏ lại chém xuống một đao.



Rầm!



Tượng Phật màu vàng vỡ tan, biến thành những mảnh vỡ rải rác khắp bầu trời.



Advertisement

Người phụ nữ áo đỏ lại chém tiếp.



Hai bàn tay đang chắp lại của hư ảnh màu vàng chợt mở ra, giây tiếp theo hàng nghìn Phật quang tỏa ra từ người ông ta.



Ầm ầm ầm…

Advertisement





Từng luồng Phật quang bộc phát, đao khí của người phụ nữ áo đỏ bị phá vỡ, bản thể của cô ta cũng liên tiếp lùi lại ngàn trượng.



Nhưng vào lúc này, hư ảnh màu vàng kia cũng tan biến.



Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Chu Phạn tối sầm lại.



Sau khi người phụ nữ áo đỏ dừng lại, cô ta xoay cổ rồi ngẩng đầu nhìn Đạo Quân nơi xa, cười hỏi: “Chuẩn bị xong chưa?”



Đạo Quân khẽ cau mày, dường như nghĩ đến gì đó, con ngươi ông ta co rụt lại, kinh hãi nói: “Cô… Cô cũng đang kéo dài thời gian…”



Nói đến đây, dường như nhận ra điều gì, sắc mặt ông ta chợt thay đổi: “Bản thể của cô sắp tới rồi”.



Bùm!



Nơi xa, phía cuối tinh không không ngừng tràn vào từng luồng khí tức hủy thiên diệt địa.



Lúc này, vẻ mặt nhóm Đạo Quân đều trở nên tái nhợt.

Bản thể!



Cô gái áo đỏ chỉ là ảo ảnh, thực lực đã mạnh như thế, nếu là bản thể đích thân đến thì còn mạnh đến mức nào nữa?



Mọi người đều cực kỳ kinh sợ.



Sắc mặt Chu Phạn cũng trở nên cực kỳ nghiêm trọng, thực lực của cô gái áo đỏ trước mặt này vượt xa những gì cô ta nghĩ, hơn nữa đây chỉ là phân thân, nếu là bản thể...



Không dám nghĩ!







Đạo Quân bỗng nói: “Hòa thượng, các ngươi bảo vệ điện hạ rời khỏi đây nhanh đi”.







Dứt lời, ông ta bỗng tiến lên một bước, xòe tay ra, Thanh Mộc Ấn phóng lên trời, ngay sau đó một ông lão mặc áo đạo sĩ màu xanh chậm rãi bước ra từ trong Thanh Mộc Ấn, tay phải ông ta cầm kiếm, tay trái cầm cái phất trần, râu tóc bạc phơ, khí chất như tiên nhân.







Từ Thiên ngạc nhiên nói: “Thanh Mộc Đạo Nhân”.







Thanh Mộc Đạo Nhân!







Đạo chủ đời thứ sáu của nhà họ Đạo, địa vị ở nhà họ Đạo chỉ đứng sau người sáng lập ra nhà họ Đạo năm đó.







Nhà họ Đạo có hai thời đại huy hoàng nhất, thời đại thứ nhất là thời đại của người lập ra nhà họ Đạo, thời kỳ đó nhà họ Đạo một mình độc lập, còn ở trên hoàng quyền.







Một đạo chỉ của nhà họ Đạo, bốn phương có ai dám không tuân theo?