Chỉ thấy Từ Thiên chậm rãi nhìn sang nơi khác, sắc mặt bình tĩnh như thường, hai tay chắp lại, miệng niệm kinh Phật.
Lại trở thành cao tăng đắc đạo rồi.
Nhận ra mình đã gặp cao thủ, Cơ Tiểu Kiếm cuối cùng cũng chịu nghiêm túc nhìn nữ kiếm tu.
Sự khinh thường của cô ta không đến từ kiêu ngạo, mà vì nơi cô ta ở trước đây là Đăng Thiên Vực, cảnh giới Khai Đạo ở đó và ở đây là hai khái niệm khác nhau. Nói cách khác, cô ta chẳng khác gì dân chơi mãn cấp về lại nơi dành cho tân binh.
Không phải cô ta tự cao, mà là người của thế giới này quá yếu.
Advertisement
Nhưng giờ phút này, cô ta nhận ra nữ kiếm tu kia không đơn giản chút nào.
Phải dẹp sự khinh thường kia đi.
Tự tin là tốt, tự cao thì không.
Diệp Thanh Thanh không nói một lời, nhấc chân đi tới.
Advertisement
Kiếm vung ra.
Cơ Tiểu Kiếm rút thanh kiếm sau lưng ra.
Đó là một thanh trọng kiếm toàn thân đen tuyền, vừa dài vừa dày, lưỡi kiếm chưa khai phong, trông như một cục sắt lớn.
Cô ta quát lên một tiếng, vung nó lên rồi đập xuống.
Uỳnh!
Hai tia kiếm quang bùng nổ dữ dội, nóng rát như mặt trời chói chang.
Đất trời, vũ trụ, tinh không hóa thành kiếm hải.
Ai nấy đều hốt hoảng tìm đường tháo lui để tránh rước họa vào thân.
Chu Phạn đưa Nhất Niệm lui lại mấy trăm nghìn trượng, kinh hoàng dõi mắt nhìn hàng loạt tia kiếm khí bay ngang bay dọc, cắt xé hết thảy.
Có lẽ cường giả cảnh giới Khai Đạo cũng không dám bén mảng đến gần nơi ấy.
Như nhớ đến điều gì, Chu Phạn nhìn sang bên người, chỉ thấy Nhất Niệm vẫn điềm tĩnh ăn kẹo với vẻ tò mò chứ không hề sợ hãi.
Cô ta hết hồn: “Sao Nhất Niệm cô nương không sợ gì hết?"
Nhất Niệm quay lại thắc mắc: “Vì sao phải sợ?"
Chu Phạn chần chừ: “Cô không thấy bọn họ lợi hại lắm sao?"
Nhất Niệm chỉ nói: “Cái người váy trắng mới lợi hại cơ”.
Váy trắng?
Chu Phạn rơi vào mê man.
Nhất Niệm hỏi thầm trong lòng: “Tháp gia, huynh ấy tỉnh chưa?"
Tiểu Tháp run lẩy bẩy: “Đừng... Gọi ta Tiểu Tháp là được rồi”.
Nhất Niệm liếm kẹo: “Tháp gia đừng lo, ta sẽ không dùng lửa thiêu ông đâu”.
Tiểu Tháp: “...”
Xoẹt!
Kiếm hải bên kia bị một tia kiếm quang xẻ đôi. Kiếm khí lại phóng lên cao, biến kiếm hải thành hư vô.