Lúc này, đám người Thiên Võ Thế nổi da gà khắp người, máu trong cơ thể như bị đông lại, ngừng chảy, trái tim của bọn họ cứ như đang bị một cái kìm kẹp lại, hoàn toàn ngừng đập, cảm giác sợ hãi ở sâu trong lòng giống như dây leo điên cuồng lan ra ngoài rồi bao trùm toàn thân.
Cường giả Diệt Đạo bị đánh bại trong tích tắc!
Hơn nữa, cường giả Diệt Đạo này đã thiêu đốt cả linh hồn và thể xác rồi.
Mà vẫn bị một nhát kiếm đánh bại ngay tích tắc!
Giờ phút này thế giới quan của họ đã hoàn toàn sụp đổ, niềm tin của họ cũng đổ sụp hoàn toàn.
Advertisement
Cường giả Diệt Đạo yếu ớt như vậy sao?
Bấy giờ, đầu óc trống rỗng không chỉ có đám người Thiên Võ Thế mà còn có đám người Lý Toại Phong.
Đó không phải là một người bình thường mà là một cường giả cảnh giới Diệt Đạo!
Advertisement
Vậy mà khi ở trước mặt kiếm tu áo trắng này, ngay cả cơ hội ra tay cũng không có?
Quả là khó tin!
Đám người Đại Chu nhìn nhau, trong mắt hiện rõ vẻ kinh hoàng.
Từ Thiên chắp hai tay lại, giọng hơi run: “Nhận người này làm cha hình như cũng không sai..”.
Mọi người: “..”.
Ở đằng xa, Tam điện chủ đang nhìn chằm chằm vào người đàn ông áo trắng, lúc này sự thù địch và ý định chém giết của cô ta đã giảm đi rất nhiều, thay vào đó là sự nghiêm túc và kiêng dè.
Sức mạnh của người đàn ông áo trắng này đã vượt xa dự đoán của cô ta.
Cô ta nhìn người phụ nữ váy trắng đang im lặng đứng bên cạnh người đàn ông áo trắng, không biết đang suy nghĩ gì.
“Sao có thể chứ?”
Đúng lúc này Chiêu Võ Đạo Đế ở xa xa đột nhiên lên tiếng, trông ông ta giống như mất hồn nhìn người đàn ông áo trắng ở trên trời, mặt đầy vẻ khó tin: “Sao có thể chứ? Sao có thể chứ? Chuyện này tuyệt đối không thể..”.
Lúc này ông ta hoàn toàn không có cách nào để chấp nhận sự thật này.
Ông ta là Chiêu Võ Đạo Đế mà lại bị người khác đánh bại trong phút chốc.
Năm đó ông ta là người vô địch của một thời đại kỷ nguyên, năm đó ông ta còn giao đấu với người của nền văn minh Thiên Hành, năm đó Chư Thiên Vạn Giới chỉ cần nghe tới tên Chiêu Võ Đạo Đế của ông ta thì có ai không mất hồn mất vía?
Vậy mà vào giây phút này ông ta lại bị đánh bại trong nháy mắt.
Thậm chí ngay cả sức để đánh trả ông ta cũng không có.
Lúc này ông ta mới nhớ tới lời nói của người năm xưa đã coi bói cho ông ta, đời này ông ta nhất định sẽ gặp một kiếp nạn...
Số kiếp!
Chiêu Võ Đạo Đế đột nhiên cười phá lên, tự cười nhạo chính mình.
Lúc trước ông ta còn tức cười vì nghĩ rằng số kiếp không cần phải tránh mà thay vào đó là phải đón nhận, một người đàn ông thì phải vượt qua khó khăn để đi lên.
Nhưng bây giờ lại giống như một trò cười.
Trò cười rất lớn!
Đôi mắt của Chiêu Võ Đạo Đế khép dần lại, lúc này, những người được ông ta gọi tới đều nhìn chằm chằm vào ông ta.
Như cái gai ở trên lưng!
Những người này vốn được ông ta gọi đến để chứng kiến ông ta tái hiện lại vẻ huy hoàng, nhưng lúc này ông ta lại bị đánh bại trong nháy mắt.
Cảm giác xấu hổ chưa từng có ở sâu thẳm trong lòng Chiêu Võ Đạo Đế bỗng lan tràn...