Mục Tướng nhìn Khâu Bạch Y, cười khẽ: “Nhị điện chủ đúng là đa mưu túc trí”.
Khâu Bạch Y hơi nghi ngờ: “Mục Tướng nói vậy là có ý gì?”
Mục Tướng bưng chung trà lên nhấp nhẹ một ngụm.
“Nhị điện chủ, nói chuyện thẳng thắn với nhau đi”.
Advertisement
Khâu Bạch Y khẽ thở dài: “Mục Tướng, vì sao ta lại đến nền văn minh Thiên Hành này?”
Mục Tướng nhìn Khâu Bạch Y, không đáp lời.
Khâu Bạch Y lại nói: “Ác Đạo Minh ta vừa ký hiệp ước hoà bình với nền văn minh Thiên Hành, vậy mà nền văn minh Thiên Hành lại thả vô số lửa Thiên Hành huỷ diệt Ác vũ trụ của chúng ta, Mục Tướng, hành động này của nền văn minh Thiên Hành có tinh thần khế ước không? Chẳng lẽ ta không nên đến để yêu cầu một câu trả lời hợp lý sao?”
Advertisement
Mục Tướng nhíu mày: “Không liên quan đến chuyện này, ta đang nói về Diệp Quân kia”.
Khâu Bạch Y nói tiếp: “Diệp Quân kia đúng là kẻ thù không đội trời chung với Ác Đạo Minh chúng ta, nhưng nền văn minh Thiên Hành muốn giết hắn ta thì liên quan gì đến ta? Đừng trách ta nói thẳng, Mục Tướng, nền văn minh Thiên Hành của ông muốn giết hắn ta cũng không phải vì Ác Đạo Minh, mà là vì các ông cho rằng hắn ta làm ảnh hưởng đến danh tiếng của nền văn minh Thiên Hành, không xứng với nền văn minh Thiên Hành, cho nên mới muốn tiêu diệt hắn ta, nhưng không ngờ rằng hắn ta lại mạnh như thế, đúng không?”
Mục Tướng nhìn chằm chằm Khâu Bạch Y bằng ánh mắt u ám: “Theo ta được biết thì ông từng gặp Thôi Âm chấp pháp”.
Khâu Bạch Y cũng không giấu diếm, ông ta gật đầu: “Đúng là từng gặp, từ quan hệ hợp tác, lúc đó ta còn từng nhắc nhở ông ta thực lực của Diệp Quân này không đơn giản, đừng coi thường, tiếc là ông ta không hề nghe. Lúc đó hộ vệ của ông ta cũng có mặt, các ông thử hỏi là biết ta không hề nói dối”.
Nghe thấy lời của Khâu Bạch Y, sắc mặt Điện chủ Vu Trụ của điện Chấp Pháp nhất thời trở nên tối tăm, Mục Tướng nhìn thoáng qua Vu Trụ, sau đó lại nhìn Nhị điện chủ vẫn đang rất bình tĩnh ngồi bên dưới. Ông ta không nói gì thêm mà tiếp tục uống trà.
Khâu Bạch Y lại nói: “Mục Tướng, Vu điện chủ, tại hạ cảm thấy vấn đề lớn nhất hiện tại không phải là truy cứu trách nhiệm của phe mình hay đồng mình của mình mà là Diệp Quân kia, các vị cũng đã thấy thực lực của Diệp Quân rồi đấy, nhưng ta muốn nói với các vị sự đáng sợ thật sự của hắn ta là ở thiên phú. Trước đây không lâu với thực lực của hắn, ta muốn giết hắn chỉ là dễ như trở bàn tay. Còn bây giờ e rằng ta cũng không thể làm gì được hắn ta, tốc độ phát triển của hắn ta nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Mà hiện tại hắn ta đã chạy trốn, nếu để lâu hơn sẽ trở thành hoạ lớn, quan trọng nhất là hắn ta nghênh ngang rời đi sau khi giết người ở nền văn minh Thiên Hành, hơn nữa hắn ta còn cướp đi quả Thiên Hành dưới ánh nhìn của mọi người, nếu chuyện này truyền ra ngoài…
Nói đến đây, ông ta nhìn thoáng qua Mục Tướng, không tiếp tục nói thêm.
Sắc mặt Mục Tướng trở nên xám xịt, đây là một chuyện vô cùng nhục nhã đối với nền văn minh Thiên Hành.
Vu Trụ trầm giọng nói: “Mục Tướng, Diệp Quân kia vốn không thể chạy thoát được, nhưng Thượng Thần Thiên Vân…”
“Im miệng!”
Mục Tướng đột nhiên quát to, âm thanh vang vọng như sấm rền khiến đại điện rung lên.
Vu Trụ sửng sốt.
Mục Tướng nhìn Vu Trụ bằng ánh mắt lạnh lùng: “Lui xuống đợi lệnh đi”.
Sắc mặt Vu Trụ còn khó coi hơn cả người chết, nhưng lại không dám cãi lệnh, ông ta chỉ đành kìm nén lửa giận rồi lui xuống.
Khâu Bạch Y nhìn thoáng qua Vu Trụ đang rời đi, không nói một lời.
Mục Tướng cất tiếng nói: “Nhị điện chủ đừng có tính toán với ông ta, ông ta là một người học võ, không chịu được những tính toán của ngài đâu”.
Khâu Bạch Y lắc đầu cười khẽ: “Lời nói này của Mục Tướng khiến ta hơi khó hiểu, thật sự oan ức cho ta quá”.
Mục Tướng cũng không định tiếp tục lá mặt lá trái với ông ta nữa mà hỏi thẳng: “Rốt cuộc thiếu niên kia có lai lịch gì?”
Đánh nhau đến lúc này, dù có dùng mông để nghĩ cũng biết thiếu niên kia không hề đơn giản.
Nguyên nhân ông ta nổi giận với Vu Trụ cũng là vì việc này, đến lúc này rồi mà tên ngu xuẩn đó còn chưa hiểu rõ mấu chốt của vấn đề, muốn gây ra nội loạn, hơn nữa còn làm chuyện đó trước mặt người ngoài. Đúng là quá ngu ngốc.
Khâu Bạch Y nói: “Hắn ta tên Diệp Quân, đến từ vũ trụ Quan Huyên, cũng là chủ nhân hiện tại của vũ trụ Quan Huyên”.
Mục Tướng hỏi: “Nền văn minh cấp mấy?”
Khâu Bạch Y đáp: “Lúc trước có rất nhiều cao thủ gia nhập vào vũ trụ của bọn họ, tính theo sức chiến đấu thì có thể xem là cấp bốn”.