Vừa ra đời đã có Đại Đạo che chở, ai có thể so sánh được?
Ngay cả Diệp Quân của vũ trụ Quan Huyên sợ rằng cũng không sánh được!
Nhưng hai người biết rõ dù là Diệp Quân hay Trần Tuế Nguyệt đều không phải người mà thiếu gia của họ có thể so sánh. Thiếu gia của họ thế nào, họ biết rõ hơn ai hết. Vì thế hai người định khuyên một lần nữa, nhưng vào lúc này, thiếu niên bất chợt biến mất, khi xuất hiện lần nữa, y đã vào trong Tuế Nguyệt trường hà.
Nhìn thấy cảnh này, hai ông lão đều kinh hãi, vội vàng lao tới, nhưng vừa vào Tuế Nguyệt trường hà, họ và thiếu niên đều trở nên hư ảo, hơn nữa chẳng thể ra được. Hai ông lão đều tuyệt vọng.
Mẹ kiếp!
Cứ vậy chui đầu vào chỗ chết à?
Advertisement
Đúng là ngu ngốc!
Thiếu niên cầm đầu nhìn người phụ nữ chỗ sâu trong Tuế Nguyệt trường hà, y cảm giác đối phương nhất định sẽ cứu mình.
Nhất định!
Nhưng người phụ nữ đó không có động tĩnh gì.
Advertisement
Nhận thấy tuổi thọ của mình đã sắp hết, thiếu niên cũng sắp chết.
Lúc này, một luồng sức mạnh bí ẩn đột nhiên bao phủ lấy họ, sau đó kéo họ ra ngoài.
Mà lúc này, thiếu niên đã bạc đầu, trở thành một ông lão tuổi xế chiều.
Hai ông lão phía sau y lúc này đã biến thành xương khô.
“Ngươi là người của Thái Thượng Tông?”
Một giọng nói bỗng vang lên bên tai thiếu niên đã trở thành ông lão tuổi xế chiều. “Thiếu niên” ngơ ngác quay đầu lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên đứng cách đó không xa.
Người này chính là Nhị điện chủ Khâu Bạch Y.
Khâu Bạch Y cười: “Cô ta không thích ngươi đâu, dù Trần Tuế Nguyệt có tới, cô ta cũng chẳng thích”.
Nói xong ông ta quay người rời đi.
“Thiếu niên” mờ mịt nhìn về Tuế Nguyệt trường hà phía xa…
Khâu Bạch Y ngông nghênh đi vào Tuế Nguyệt trường hà, ông ta chẳng quan tâm sức mạnh lưu thệ của thời gian Tuế Nguyệt trong Tuế Nguyệt trường hà, đi thẳng tới trước mặt người phụ nữ.
Ông ta xòe tay, một con ấn to bằng bàn tay chầm chậm bay lên từ lòng bàn tay ông ta.
Con ấn sáng trong như ngọc, phía dưới khắc hai chữ “Tuế Nguyệt”, khi con ấn xuất hiện, sức mạnh Tuế Nguyệt trong Tuế Nguyệt trường hà đều gợn sóng lăn tăn như sóng nước.
Lúc này người phụ nữ đột nhiên mở mắt ra.
Ầm!
Trong nháy mắt, Tuế Nguyệt trường hà hóa thành từng luồng sáng bay vào mắt cô ta. Tất cả cường giả xung quanh đều kinh hãi, liên tục lùi về phía sau.
Người phụ nữ từ từ bay lên, cô ta nhìn Khâu Bạch Y trước mắt không nói gì, trong hai mắt cô ta là hai Tuế Nguyệt trường hà.
Khâu Bạch Y khẽ mỉm cười: “Tuế Nguyệt Nữ, đã lâu không gặp”.
Tuế Nguyệt Nữ!
Đến từ nền văn minh vũ trụ Tuế Nguyệt xa xôi, sống nhờ ăn thời gian Tuế Nguyệt, đã từng du hành khắp vũ trụ, ăn sức mạnh thời gian Tuế Nguyệt cả triệu năm, tu luyện thành thân xác Tuế Nguyệt Bất Diệt thần thể thứ hai của vũ trụ.
Mà sở dĩ cô ta ngủ tại đây là vì muốn dùng sức mạnh thời gian Tuế Nguyệt của mình tu luyện linh hồn thành linh hồn Tuế Nguyệt Bất Diệt.
Thân xác bất diệt chưa đủ, linh hồn cũng phải bất diệt mới được. Nhưng rất chậm. Có điều nếu như có ấn Tuế Nguyệt trong truyền thuyết này thì sẽ có thể tăng tốc độ tu luyện lên rất nhiều. Nhất là bây giờ, cô ta chỉ còn cách linh hồn Tuế Nguyệt Bất Diệt một bước, nếu không có ấn Tuế Nguyệt, có lẽ cô ta còn phải cần mấy chục triệu năm nữa. Nhưng có con ấn này, ít nhất cô ta cũng có thể rút ngắn được mấy chục lần thời gian.
Tuế Nguyệt Nữ không nói gì, chỉ đưa tay ra, Khâu Bạch Y lắc đầu. Cô ta nhìn thẳng vào ông ta.
Khâu Bạch Y cười: “Cô biết cô không giết được ta”.
Tuế Nguyệt Nữ nhìn Khâu Bạch Y không chớp mắt, một lúc sau cô ta rút tay về: “Cần ta làm gì?”
Khâu Bạch Y cười khẽ: “Giết một người”, Tuế Nguyệt Nữ cau mày.
Khâu Bạch Y nói: “Như cô nghĩ, không phải người bình thường. Đương nhiên, nếu là người bình thường thì ta cũng không cần phải lấy ấn Tuế Nguyệt ra tìm cô, đúng không?”
Tuế Nguyệt Nữ vẫn đưa tay ra.
Khâu Bạch Y nhìn Tuế Nguyệt Nữ: “Cô phải thề, bây giờ xã hội ngày một tệ đi, rất nhiều người đã nuốt lời, ta thật sự rất sợ”.