Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Quan chấp hành đứng đầu Phục Võ?
Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Ta cũng không biết rõ lắm, đây là vật năm xưa sư phụ của ta đã để lại, nhưng ta vẫn không có cơ hội... Nếu ngươi có cơ hội hãy giúp ta việc này, nếu ngươi không có cơ hội gặp được bà ấy thì thôi”.
Diệp Quân nhìn Thượng Thần Thiên Vân, gât đầu: “Được!”
Vừa nói hắn vừa cất lệnh bài, xoay người đi vào bên trong cánh cổng.
Sau khi Diệp Quân đi vào đó, một người phụ nữ đột nhiên xuất hiện ở trong sân, người vừa đến là Thượng Thần Thiên Huyên.
Advertisement
Thượng Thần Thiên Huyên đi đến chỗ Thượng Thần Thiên Vân, bà ta nhìn về phía cánh cổng: “Liệu hắn có thành công không?”
Có thể nói cuộc thí luyện này là thí luyện khó nhất của nền văn minh Thiên Hành, còn sống để bước ra khỏi đó đã đồng nghĩa với việc có thể trở thành quan chấp hành đứng đầu của nền văn minh Thiên Hành, từ trước đến nay, số người chết ở trong đó cũng không hề ít.
Thượng Thần Thiên Vân nhẹ giọng nói: “Ta càng tò mò không biết bao lâu nữa hắn mới có thể đi ra”.
Advertisement
Thượng Thần Thiên Huyên im lặng.
Người bước ra sớm nhất là quan chấp hành đứng đầu Thiên Hành đời này, người đó chỉ mất chưa tới chín ngày để bước ra ngoài, đây là tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay, mà quan chấp hành đứng đầu đời này cũng là người mạnh nhất trong số các đời quan chấp hành đứng đầu.
Thượng Thần Thiên Vân bỗng hỏi: “Gần đây có tin tức gì của Ác Đạo Minh không?”
Thượng Thần Thiên Huyên lắc đầu: “Không có”.
Ánh mắt của Thượng Thần Thiên Vân dần dần trở nên u ám: “Bảo người của chúng ta theo sát họ, nói với quan chấp hành đứng đầu để bà ta đề phòng Ác Đạo Minh”.
Thượng Thần Thiên Huyên nhìn về phía Thượng Thần Thiên Vân: “Bà cho rằng họ sẽ tấn công chúng ta sao?”
Thượng Thần Thiên Vân nhẹ giọng nói: “Cẩn thận một chút không sai đâu”.
...
Ác Đạo Minh!
Ánh mắt Thượng Thần Thiên Huyền lạnh đi. Văn minh Thiên Hành bị Ác Đạo Minh hãm hại đến nỗi suýt bị hủy diệt, đương nhiên không thể để món nợ này trôi qua dễ dàng như vậy được.
Nếu không phải còn nhớ Ác Đạo Pháp Thần hỗ trợ phả giải vũ trụ Vô Gian thì bà ta đã lao đến đánh sập Ác Đạo Điện rồi.
Tức quá mà, không nhịn được.
Thượng Thần Thiên Vân nhìn gương mặt đằng đằng sát khí của Thượng Thần Thiên Huyền, nói: “Khoan hãy manh động, Thiên Hành Chủ vẫn đang ở vũ trụ Vô Gian”.
Thượng Thần Thiên Huyền im lặng một hồi, đáp: “Nhưng thanh kiếm trong tay hắn có thể làm cho thời không...”
Đương nhiên là đang nhắc đến kiếm Thanh Huyền của Diệp Quân.
Thượng Thần Thiên Vân không nói gì. Bà ta dĩ nhiên đã nhìn ra điểm đặc thù của nó, nhưng thật sự không dám mở miệng.
Nhờ Diệp Quân giúp phá giải vũ trụ Vô Gian ư?
Lấy lập trường gì để nhờ?
Thượng Thần Thiên Vân âm thầm thở dài.
Thật ra bà có thể đi nhờ Nhất Niệm. Nếu bà mở miệng, con bé chắc chắn sẽ không từ chối, nhưng làm vậy thì lại thất đức quá.
Thượng Thần Thiên Huyền thấy Thượng Thần Thiên Vân thì không khỏi cảm thấy phức tạp. Bà biết đối phương không dám nhờ vả, đổi lại là bà thì cũng không làm được.
Bỗng Nhất Niệm kéo Tịnh An sang một bên, đưa một que kẹo hồ lô ra: “Ngươi muốn làm Thiên Hành Chủ đúng không?"