Người phụ nữ váy xanh khẽ giật mình, bà ta nhìn Diệp Quân rồi mau chóng nhíu mày: “Ngươi không phải con dân nền văn minh Thiên Hành?”
Diệp Quân gật đầu: “Không phải”.
Người phụ nữ váy xanh càng nhíu mày chặt hơn.
Thấy người phụ nữ váy xanh chau mày, đương nhiên Diệp Quân biết ý bà ta, nhưng hắn không để ý mà nhìn về phía Phục Võ, nhắc nhở: “Phong ấn sắp bị phá rồi”.
Nghe vậy, người phụ nữ váy xanh quay đầu nhìn Phục Võ, lúc này những đường màu đỏ máu trên người Phục Võ đã dần biến mất.
Vẻ mặt người phụ nữ váy xanh lập tức trở nên cực kỳ khó coi: “Xong rồi”.
Advertisement
Nói xong bà ta như nghĩ tới điều gì, lại nhìn Diệp Quân: “Ngươi không phải con dân thì vì sao lại tới được đây?”
Diệp Quân đáp: “Thượng Thần Thiên Vân cho ta vào!”
Người phụ nữ váy xanh nhíu mày: “Con nhóc Thiên Vân ấy…”
Advertisement
Con nhóc…
Nghe người phụ nữ váy xanh nói thế, mí mắt Diệp Quân giật giật, vai vế của người trước mặt này rất cao đây!
Người phụ nữ váy xanh lại bắt đầu quan sát Diệp Quân, ánh mắt bà ta hơi khác thường. Thấy vậy, Diệp Quân lập tức thầm cảnh giác.
Bùm!
Đúng lúc này, đường đỏ trong đất trời chợt rung chuyển dữ dội, và trên người Phục Võ đã chỉ còn lại rất ít đường màu đỏ.
Người phụ nữ váy xanh chợt bảo: “May ra ngoài thông báo cho nhóm Thiên Vân đi!”
Nói xong bà ta hóa thành luồng sáng xanh bay vút lên trời, lao nhanh về phía người phụ nữ váy tím.
Con rồng khổng lồ dưới chân người phụ nữ váy tím gầm lên một tiếng, sau đó chộp móng vuốt xuống.
Đùng đoàng!
Luồng sáng xanh bị móng vuốt ấy giữ lại không trung, không thể tiến thêm được nữa. Mà lúc này người phụ nữ váy xanh trong luồng sáng xanh đột nhiên trở nên hư ảo, trong nháy mắt, ánh sáng xanh xuất hiện phía sau Phục Võ không chút dấu hiệu.
Giương đông kích tây!
Mục tiêu thật sự của bà ta là Phục Võ!
Mà lúc này, Phục Võ đột nhiên xoay người, đưa tay phải ra, nhẹ nhàng nắm lại.
Bùm!
Luồng sáng xanh biến mất, người phụ nữ váy xanh bị Phục Võ bóp cổ.
Phục Võ nhìn chằm chằm người phụ nữ váy xanh với ánh mắt bình tĩnh như nước: “Thượng thần Thanh Từ, ngươi giống như tên hề vậy”.
Nói rồi tay phải bà ta lại nắm chặt hơn nữa.
Bùm!
Phân hồn của Thượng Thần Thanh Từ vỡ nát, hóa thành vô số mảnh vỡ linh hồn.
Phục Võ phất tay, những mảnh vỡ linh hồn ấy hóa thành hư vô ngay lập tức.
Sau khi tiêu diệt Thượng Thần Thanh Từ, bà ta quay đầu nhìn Diệp Quân phía xa. Thấy Phục Võ nhìn lại, mí mắt Diệp Quân lập tức giật giật.
Phục Võ đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân không ra tay, bởi vì người phụ nữ trước mắt không có ý định ra tay.
Phục Võ nhìn thẳng vào Diệp Quân: “Ngươi không phải con dân của nền văn minh Thiên Hành”.
Diệp Quân gật đầu: “Không phải”.
Phục Võ vẫn nhìn hắn như vậy: “Vì sao bọn chúng lại cho ngươi vào?”
Diệp Quân đáp: “Ta thành thân với một người dân của nền văn minh Thiên Hành”.
Nghe vậy, trong đôi mắt tuyệt đẹp của Phục Võ hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Thành thân với người dân của nền văn minh Thiên Hành?”