Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4497: “Ngươi có thứ đó hả?”





Ngay lúc này, rất nhiều sao băng lửa bỗng xuất hiện trong tinh không đó, những sao băng lửa đó với số lượng dày đặc lao về phía vũ trụ bên này, vô cùng đáng sợ.



Người đàn ông nhìn Diệp Quân cười nói: “Chiến đấu với nhiều ngôi sao”.



Diệp Quân trầm ngâm một chốc, sau đó hắn biến thành tia kiếm quang lao lên trời.



Vèo!



Hắn vừa chém một nhát kiếm, mấy chục sao băng lửa bị hắn chém vỡ, nhưng ngay sau đó lại có vô số sao băng lửa lao đến.

Advertisement



Đồng tử Diệp Quân co rụt.



Soạt!



Trong thoáng chốc, Diệp Quân bị vô số sao băng lửa đánh văng ra xa, lùi lại cả ngàn trượng, hắn vừa mới dừng lại, vô số sao băng lửa lại lao đến lần nữa, lại nhấn chìm hắn…



Advertisement



Diệp Quân đánh rất loạn.



Cứ thế không biết qua bao lâu, những sao băng lửa kia bị một quyền của hắn tiêu diệt, lúc này tình trạng của Diệp Quân rất nhếch nhác, trên người có mấy tia sáng tinh tú đang bốc cháy, rất đau đớn.



Người đàn ông nhìn Diệp Quân cười nói: “Thế nào?”



Diệp Quân cười khổ: “Mấy sao băng lửa này rất mạnh”.

Lúc đầu hắn cũng không xem là chuyện gì to tát, nhưng khi cố gắng chống cự, hắn mới phát hiện những sao băng lửa này ẩn chứa năng lượng cực kỳ mạnh, rất đáng sợ.



Người đàn ông cười nói: “Thật ra kiếm ý của ngươi có thể chống lại chúng, chỉ là ngươi vẫn chưa thật sự nghiêm túc, ngươi có thể thử loại bỏ hết tạp niệm trong đầu, chuyên tâm đấu với chúng”.



Diệp Quân ngẫm nghĩ, gật đầu: “Được”.



Dứt lời, hắn nhắm mắt lại, không lâu sau tạp niệm trong đầu hắn được loại bỏ.



Tâm cảnh sạch trong.



Lúc này có rất nhiều sao băng lửa lao ra từ tinh không tối tăm đằng xa.



Diệp Quân mở mắt ra, hắn biến thành một tia kiếm quang bay vào trong tinh không, hắn nhìn vô số sao băng lửa, sắc mặt bình tĩnh như nước, chỉ trong chốc lát vô số sao băng lửa lao đến trước mặt hắn, Diệp Quân không lùi lại mà giậm chân phải ra trước, biến thành kiếm quang lao ra chém.



Vèo!



Hắn một đường xông vào trong vùng sao băng lửa dày đặc đó.



Những nơi kiếm quang đi qua đều không có gì có thể ngăn lại.



Lúc Diệp Quân xông vào trong sao băng lửa, người đàn ông bên dưới nở nụ cười, ông ta không để mấy sao băng lửa còn lại đó tiếp tục bay đến tinh không vũ trụ bên dưới, mà giơ tay lên đánh ra một quyền.



Ầm!



Những sao băng lửa Diệp Quân bỏ sót lập tức nổ tung.



Ở một bên khác, Diệp Quân dừng lại, trên người hắn vẫn còn sức mạnh sót lại của sao băng lửa liên tục lao đến thân xác kiếm ý của hắn, vô cùng đau đớn.



Diệp Quân đang định tiêu diệt sức mạnh này, lúc này người đàn ông đó bỗng nói: “Không cần đâu”.



Diệp Quân nhìn người đàn ông, người đàn ông cười nói: “Những sao băng lửa này chứa sức mạnh tinh tú rất thuần khiết, ngươi có thể để cho thân xác kiếm ý của mình hấp thu chúng, nhưng cần một vài tinh thể Vĩnh Hằng… phải cần rất nhiều mới được”.






























Lúc này, người đàn ông bỗng cười nói: “Năng lượng triệt tiêu lẫn nhau, nếu cơ thể không bổ sung năng lượng mới cho cơ thể thì những sao băng lửa này đều có thể hủy diệt hoàn toàn thân xác của ngươi, vì thể xác của ngươi không chịu nổi, nhưng nếu trong cơ thể ngươi liên tục bổ sung năng lượng mới, năng lượng của những sao băng đang hoạt động kia sẽ bị thân xác kiến ý của ngươi hấp thụ, sau đó sẽ dần dần mạnh hơn”.