Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4499: “Không nói những chuyện này nữa”.





Vu Đạo Thiên nhìn Đại Tế Sư không nói gì.



Đại Tế Sư lắc đầu: “Các ngươi vẫn chưa trải nghiệm nhiều”.



Đại Tế Sư ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt xuyên qua vô số tinh không nhìn về phía tận cuối đó nói: “Năm đó tộc Loạn Cổ ở thời kỳ đỉnh cao lớn mạnh cỡ nào? Uy lực của một tộc trấn áp cả trăm tộc, tộc Đại Vu ta đều phải cúi đầu kính trọng mới có thể sống, nhưng sau đó thì sao?”



Vu Đạo Thiên lặng thinh.



Ông ta không phải là cường giả ở thời đại đó nhưng vẫn biết một ít về lịch sử của thời đại đó, năm đó ở thời kỳ vạn cổ, tộc Loạn Cổ cực kỳ mạnh, trấn áp hết thảy mọi thứ, khi đó tất cả các tộc làm việc gì cũng phải nể mặt tộc Loạn Cổ.



Advertisement

Sau đó tộc Đại Vu dẫn dắt vạn tộc khởi nghĩa phản kháng, cuối cùng mới lật đổ tộc Loạn Cổ, nhưng ông ta biết vài chuyện ẩn tình bên trong, đó là năm đó tộc Đại Vu được thế lực bí ẩn giúp đỡ.



Đại Tế Sư thu hồi ánh mắt, nói tiếp: “Có lẽ đám người nữ kiếm tu váy trắng lợi hại thật, nhưng vậy thì sao? Đối với một số người, họ chẳng khác gì con kiến, không chỉ họ, mà ngay cả tộc Đại Vu cũng chỉ là tôm tép, nghe lời thì sống, không nghe lời thì bị bóp chết, chỉ đơn giản thế thôi”.



Sắc mặt Vu Đạo Thiên dần trở nên nghiêm trọng, ông ta biết Đại Tế Sư chắc chắn sẽ không làm bậy, đối phương đã từng tiếp xúc với vài nhân vật chưa được biết đến… chẳng hạn như nền văn minh cấp sáu.



Nghĩ đến đây, mí mắt Vu Đạo Thiên khẽ giật.



Advertisement



Đại Tế Sư nói tiếp: “Nếu muốn sống trong vũ trụ rộng lớn này, ngươi phải học được hai điều. Thứ nhất là tầm nhìn, nhất định phải phân biệt được ai có thể là người có thể chọc vào, ai không thể, mặc dù có thể là sự tồn tại ở đỉnh cao trong khu vực vũ trụ nền văn minh cấp năm này, nhưng trong vũ trụ rộng lớn, người và thế lực có thể dễ dàng bóp chết chúng ta cũng không ít”.



Nghe Đại Tế Sư nói thế, các cường giả tộc Đại Vu đều lặng thinh không nói, im lặng nghe chỉ dạy.



Đại Tế Sư là người từng trải rất nhiều.



Lời của ông ta không bao giờ sai.



Đại Tế Sư nói tiếp: “Điều thứ hai là phải biết rõ quy tắc, có vài quy tắc chúng ta không thể phá vỡ, phải nghe lời, không ngoan ngoãn thì sẽ chết”.



Vu Đạo Thiên khẽ gật đầu: “Đại Tế Sư nói có lý”.



Các cường giả tộc Đại Vu khác cũng đều gật đầu: “Đại Tế Sư nói có lý”.



Thế Tông nhìn Đại Tế Sư, không nói gì.



Đại Tế Sư nhìn lướt quá các cường giả tộc Đại Vu ở đó, cười nói: “Đợi sau khi loại bỏ nền văn minh Thiên Hành này, từ nay về sau tộc Đại Vu chúng ta sẽ là tộc mạnh nhất trong vũ trụ nền văn minh cấp năm, đến lúc đó quy tắc của thế giới này sẽ cho tộc Đại Vu chúng ta định đoạt”.



Vu Đạo Thiên trầm giọng nói: “Trước đó Ba Chí Tôn của chúng ta và mấy vị Thánh Vương chết trong tay Thủy tổ nền văn minh Thiên Hành, chúng ta tạm thời cũng không biết thực lực của Thủy tổ nền văn minh Thiên Hành thế nào…”



Ông ta ngừng một chốc, sau đó lại nói: “Hắn không phải là bản thể, chỉ là một hư ảnh”.



Ông ta lại nhìn Thế Tông ở một bên: “Phải không?”



Thế Tông gật đầu: “Phải”.



Đại Tế Sư cười nói: “Là Thủy tổ của nền văn minh vũ trụ cấp năm đỉnh cao, dĩ nhiên không nên coi thường thực lực của ông ta, nhưng đừng lo, lần này cho dù tất cả các cường giả đỉnh cao của nền văn minh Thiên Hành tập hợp lại, chúng cũng sẽ phải chết”.



Vu Đạo Thiên và Thế Tông đều ngờ vực.



Vu Đạo Thiên hỏi: “Đại Tế Sư, tại sao?”



Đại Tế Sư mỉm cười nói: “Thiên cơ không thể để lộ”.



Vẻ mặt Vu Đạo Thiên cứng đờ.



Đại Tế Sư bỗng nhìn sang Thế Tông nãy giờ im lặng ở một bên: “Ngươi là chủ sự hiện giờ của Ác Đạo Minh à?”



Thế Tông gật đầu: “Ừ”.



Đại Tế Sư bình tĩnh nói: “Theo ta được biết, Nhất điện chủ của Ác Đạo Minh và Tổ Ác Đạo có dã tâm không nhỏ”.



Thế Tông nói: “Đại Tế Sư quen với Nhất điện chủ và Tổ Ác Đạo à?”





























chapter content