Ý chí kiếm đạo đáng sợ cuồn cuộn lao ra như sấm sét.
Người đồ đen dẫn đầu đó cũng biến mất khỏi đó, xông thẳng về phía Diệp Quân.
...
Nền văn minh Quy Giả.
Sau khi Chương Nam dẫn đám thị vệ về đến nền văn minh Quy Giả, họ đến một gian đại điện, trong đại điện có một bức tượng uy vũ, chính là tượng của Phạn Diêm La Thiên Tôn.
Advertisement
Chương Nam dẫn đám thị vệ đó quỳ xuống, Chương Nam cung kính nói: “Chào Thiên Tôn”.
Lúc này bức tượng đó bỗng động đậy, ngay sau đó một hư tượng xuất hiện trước mặt mọi người, chính là Phạn Diêm La Thiên Tôn.
Phạn Diêm La Thiên Tôn nhìn Chương Nam: “Diệp công tử ở đâu?”
Chương Nam do dự, sau đó nói: “Thưa Thiên Tôn, thuộc hạ không đưa hắn về, vì người này chính là một tai họa…”
Advertisement
Nghe Chương Nam nói thế, Phạn Diêm La Thiên Tôn sửng sốt, đang định nói gì thì Chương Nam nói tiếp: “Người này và người đứng sau hắn đã giết cường giả của tộc Đại Vu và nền văn minh Phệ Giả, nền văn minh Phệ Giả đã đang đuổi giết hắn, do đó để ngăn hai nền văn minh xảy ra mâu thuẫn, thuộc hạ đã tự mình vứt hắn lại rồi…”
Nghe thế, bức tượng Phạn Diêm La Thiên Tôn bỗng vang lên tiếng rắc, rồi nứt ra…
Cảnh pho tượng nứt ra làm nhóm Chương Nam sửng sốt.
Chương Nam do dự khi nhận ra có gì đó không đúng, nhưng đến nước này rồi chỉ có thể nhắm mắt gật đầu: “Phải, vì hắn là đại họa, nếu mang đến...”
Uỳnh!
Khí tức khổng lồ giáng xuống khiến hai gối cô ta nhũn ra.
Chương Nam rơi vào hoang mang.
Phạm Diêm La Thiên Tử nhìn xuống với ánh mắt rét buốt: “Nếu Diệp công tử có mệnh hệ gì, ta tru di thập tộc ngươi”.
Rồi thoắt cái đã biến mất.
Để lại Chương Nam và đám thị vệ nhìn nhau với đầu óc trống rỗng.
...
Ba cường giả mang vẻ mặt nặng nề đứng trước một phế tích trong bí cảnh xa xưa nọ.
Một trong số đó là Phạm Diêm La Thiên Tử.
Ông lão râu tóc bạc trắng trong nhóm bật cười: “Hơn mấy trăm triệu năm cũng không làm gì được cấm chế, nào ngờ Tần cô nương kia vừa xuất hiện đã dễ dàng phá hủy nó, đúng là không ngờ tới”.
Phạm Diêm La Thiên Tử và một ông lão mặc áo gai khác cũng mỉm cười
Bỗng Phạm Diêm La Thiên Tử nhíu mày. Hai người kia nhìn sang, người tóc trắng hỏi: “Sao vậy?"
Chỉ thấy Phạm Diêm La Thiên Tử biến sắc rồi thoắt cái xoay người rời đi.
Hai người kia ngạc nhiên. Ông lão áo gai vội hỏi theo: “Phạm Diêm La Thiên Tử! Cấm chế đã giải rồi, ông còn định đi đâu?"
Phạm Diêm La Thiên Tử nói: “Đi cứu người!”
Ông lão áo gai nhíu mày: “Ai mà lại quan trọng hơn di tích của Đa Nguyên Đạo Đế?”