Một loạt tiếng gầm bỗng vang lên như tiếng sấm, ngay sau đó bầu trời bên trái Kỳ Chủ bỗng nứt ra, sau đó hàng vạn cường giả mặc áo giáp lửa đỏ cùng nhau bước ra, ánh mắt của các cường giả này đều sáng như đuốc, trên người toát ra sát khí cực kỳ đáng sợ.
Quân đoàn Phệ Giả!
Quân đoàn mạnh nhất nền văn minh Phệ Giả.
Một kiếm tu đồ trắng lưng đeo kiếm đứng trước quân đoàn này.
Sau khi quân đoàn Phệ Giả bước ra, xung quanh lại xuất hiện rất nhiều cường giả đỉnh cấp của nền văn minh Phệ Giả.
Advertisement
Hai đánh một, số người chiếm ưu thế.
Sắc mặt Vĩnh Hằng Võ lại không hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại còn bật cười: “Phái hết người mạnh nhất ra sao?”
Kỳ Chủ nhìn Vĩnh Hằng Võ: “Vĩnh Hằng Võ, nếu ba nền văn minh chúng ta kết hợp thì có gì phải sợ Đa Nguyên Đạo Đế?”
Advertisement
Vĩnh Hằng Võ lắc đầu, ánh mắt hiện lên vẻ thương hại: “Cô không biết gì cả”.
Kỳ Chủ nhíu mày.
Vĩnh Hằng Võ bỗng nhìn Diệp Quân, cười nói: “Người của ngươi đâu? Thật ra ta mong đợi người đằng sau ngươi xuất hiện hơn”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Người nói mấy lời này lần trước là Đại Tế Sư của tộc Đại Vu, bây giờ mộ ông ta cũng đã mọc cỏ rồi đấy”.
“Ha ha!”
Vĩnh Hằng Võ bật cười không chút dè chừng, một lúc sau ông ta nhìn Diệp Quân: “Ta rất thích sự bình tĩnh và kiêu ngạo của ngươi. Nhưng điều này mới thú vị, từ kiêu ngạo đến tuyệt vọng, nhìn thấy quá trình này thật sự khiến người ta rất vui sướng”.
Phạn Diêm La Thiên Tôn cười nói: “Vĩnh Hằng Võ, trong ấn tượng của ta, ngươi không phải là người dài dòng, sao hôm nay lại trở nên lề mề như thế?”
Vĩnh Hằng Võ nhìn Phạn Diêm La Thiên Tôn cười nói: “Lát nữa mong rằng ngươi vẫn còn khí phách như thế”.
Phạn Diêm La Thiên Tôn híp mắt: “Giết!”
Thẳng thừng khai chiến!
Nghe Phạn Diêm La Thiên Tôn nói thế, các cường giả nền văn minh Quy Giả ở phía sau ông ta định tấn công, nhưng lúc này một uy lực vô hình bỗng xuất hiện, sau đó bao phủ mọi thứ.
Sắc mặt mấy người Phạn Diêm La Thiên Tôn lập tức thay đổi.
Rắc!
Thời không cách đó không xa bỗng tách lìa, sau đó một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra, người đàn ông trung niên mặc áo bào màu trắng đục đơn giản, ánh mắt sâu thẳm.
Đa Nguyên Đạo Đế!
Nhìn thấy người đến, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên nghiêm trọng.
Vĩnh Hằng Võ đó cúi người thật thấp với Đa Nguyên Đạo Đế, cực kỳ cung kính, các cường giả tộc Vĩnh Hằng phía sau ông ta đều hành lễ.
Sắc mặt Kỳ Chủ và Phạn Diêm La Thiên Tôn trở nên nghiêm trọng hơn, vì họ không cảm nhận được Đa Nguyên Đạo Đế trước mặt này.
Sâu không lường được.
Sau khi bước ra, Đa Nguyên Đạo Đế liếc nhìn Diệp Quân, sau đó lại nhìn Kỳ Chủ và Phạn Diêm La Thiên Tôn, cười nói: “Các người không phải là đối thủ của ta, đừng lãng phí thời gian, thế nên cứ gọi tổ tiên của nền văn minh đến đây đi”.
Nghe Đa Nguyên Đạo Đế nói thế, Phạn Diêm La Thiên Tôn và Kỳ Chủ nhìn nhau, ngay sau đó hai người cùng xòe tay ra, một chùm sáng lao thẳng lên trời từ trong tay hai người, ngay sau đó hai luồng khí tức đáng sợ bỗng dâng lên từ hai chùm sáng.