Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4605: “Người này cũng cao tay đấy”.



Sức mạnh hủy thiên diệt địa ầm ầm cuốn về phía Phục Võ.





Cô ấy nheo mắt, mắt đầy sát ý, kiếm Thanh Huyên trong tay không ngừng kêu lên.



Phục Võ phóng lên cao, vung kiếm. Ý chí kiếm đạo hùng hậu ngập tràn đất trời.



Quyền chạm kiếm.



Ầm!



Xoẹt!



Advertisement

Sức mạnh khổng lồ đẩy Phục Võ lùi lại, nhưng lần này kiếm Thanh Huyên đã đâm xuyên quả đấm của A Phu. Phục Võ khép ngón tay lại, ngự kiếm từ xa: “Giết!"



Thanh kiếm chấn động, đâm xuyên người A Phu.



Ông ta cứng đờ tại chỗ, sau đó bị kiếm Thanh Huyền hấp thu linh hồn.



Giết ngay và luôn!



A Phu ngã xuống, bồn bề tĩnh lặng.

Advertisement





Phục Võ vươn tay, đón lấy kiếm quang bay ra từ người A Phu.



Kiếm Thanh Huyền trở về.



Vẫn không ngừng kêu lên.



Các cường giả khác nhìn cô ấy đầy kiêng dè.



"Không tệ!"



Bỗng Đa Nguyên Đạo Đế cười lên: “Kiếm không tệ, người cũng rất mạnh, đúng là khiến ta bất ngờ”.



Rồi ông ta nắm tay lại.



Đất trời bỗng chốc nhòe đi.



Phục Võ nhíu mày, vung kiếm Thanh Huyền ra bảo vệ Diệp Quân. Chỉ thấy thời không nơi A Phu ngã xuống chấn động khi có sức mạnh kỳ lạ tràn vào, sau đó người đã chết kia chậm rãi đứng dậy trong mọi ánh mắt kinh ngạc.



A Phu đã hồi sinh!



Nghịch chuyển thời gian!



Bồn bề im lặng như một nấm mồ.

Hồi sinh người chết!



Cảnh tượng này khiến Diệp Quân và Phục Võ biến sắc.



Hình ảnh A Phu chậm rãi đứng dậy khiến đáy lòng Diệp Quân chấn động.



Sống lại thật rồi!



Sao lại thế được?



Sao Đa Nguyên Đạo Đế lại có thể cải tử hồi sinh??



Phục Võ nhíu mày thật chặt, trong mắt tràn ngập khó tin.



Các cường giả văn minh khác thì nhìn Đa Nguyên Đạo Đế như nhìn một vị thần toàn năng, trong mắt là sự sùng bái cuồng nhiệt.



Ngay cả Kỳ Chủ và Phạm Diêm La Thiên Tử cũng vô cùng ngỡ ngàng, cả hai nhìn nhau xen lẫn khiếp sợ và sung sướng.



Vì họ đã lựa chọn chính xác.



Đa Nguyên Đạo Đế đúng là vô địch!



Cũng may bọn họ không đối đầu với ông ta, bằng không thì đúng là chìm sâu trong tuyệt vọng.



Kỳ Chủ nhìn Diệp Quân với vẻ phức tạp. Cô ta có hảo cảm với người này, tiếc rằng hắn lại tự chọn đường chết.



Ôi.



Cô ta thầm thở dài đáng tiếc, nhưng rồi nhanh chóng bỏ lại phía sau. Với cô ta, tiếp tục tồn tại với Đại Đạo mới là tối quan trọng.