Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4741





Tông Võ không thể tin nhìn Diệp Quân, hai tay siết chặt, ngay khi gã chuẩn bị ra tay lần nữa, trong đầu vang lên giọng nói thần bí: “Ngươi không phải đối thủ của hắn”.



Dứt lời, cơ thể gã khẽ run lên, một giây sau, trong mắt xuất hiện tia sáng, nhưng nó chỉ lướt qua.



Diệp Quân cau mày, vì hắn phát hiện Tông Võ trước mặt đã bị người khác nhập vào thay thế.



‘Tông Võ’ nhìn chằm chằm Diệp Quân, dùng huyền khí truyền âm: “Ngươi khiến ta bất ngờ”.



Advertisement

Diệp Quân hơi nheo mắt: “Ngươi là ai?”



‘Tông Võ’ nói: “Ngươi không cần biết ta là ai, bây giờ ta cho ngươi hai sự lựa chọn, một là chủ động từ bỏ thi đấu, đương nhiên, đổi lại ta sẽ cho ngươi một quyển kiếm kỹ cấp Đế, không chỉ vậy, ta còn sắp xếp cho ngươi vào tổng viện thư viện, Kiếm Tông cũng được, tùy ngươi lựa chọn”.



Cấp Đế!



Hiện giờ ở Thanh Châu cấp Thiên đã rất cao, trên cấp Thiên là cấp Thánh, cấp Đế.

Advertisement





Cho dù là ở tổng viện, cấp Đế cũng được coi là rất tốt, với một châu nhỏ như Thanh Châu mà nói, thì cấp Đế càng là sự tồn tại trong truyền thuyết.



Giọng nói đó vừa dứt lời, trong thức hải của Diệp Quân xuất hiện ít thông tin vụn vặt, chính là một quyển kiếm kỹ cấp Đế, nhưng chỉ là một phần của mặt trước.



Diệp Quân nhìn chằm chằm 'Tông Võ': “Ngươi biết mình đang làm gì không?”



'Tông Võ' cười nói: "Còn một con đường khác, đó là chết ở chỗ này”.



Ánh mắt Diệp Quân dần dần trở nên lạnh như băng: “Ngươi biết ở đây có bao nhiêu người đang nhìn không?”



‘Tông Võ’ nói: “Chàng trai, ta không phải người thích nói nhảm, ta cũng biết, ngươi trẻ tuổi như vậy đã có thực lực này thì chắc chắn không tầm thường, nhưng ta nói cho ngươi biết, bất kể ngươi là ai, sau lưng ngươi là ai, với ta mà nói cũng chẳng có tác dụng gì cả, bởi vì người sau lưng ngươi có mạnh đến đâu, cũng không thể mạnh hơn bọn ta. Bây giờ, ngươi cho ta biết lựa chọn của ngươi, nếu ngươi chọn cái thứ hai, tất cả mọi người trong sân đều sẽ chết, bởi nếu ta ra tay thì sẽ không ai sống sót”.



Diệp Quân nhìn chằm chằm ‘Tông Võ’: “Ở đây còn có người nhà họ Diệp và người nhà họ An, ngươi dám sao?”



“Ha ha!”



‘Tông Võ’ khẽ cười: “Nhà họ An? Nhà họ Diệp? Trong mắt người khác, có lẽ rất ghê gớm, nhưng trong mắt bọn ta, bọn chúng chẳng là cái thá gì”.



Diệp Quân trầm mặc một lát, sau đó nói: “Ta suy nghĩ một lát, nửa canh giờ”.



‘Tông Võ’ nhìn chằm chằm Diệp Quân, khẽ cười: “Trì hoãn thời gian à? Thật đáng tiếc, ngươi đã đưa ra quyết định sai lầm”.



Rầm!



Bỗng nhiên, một luồng khí tức kỳ dị xuất hiện giữa trời đất, trong nháy mắt, toàn bộ chiến trường đặc biệt bị bao phủ bởi sức mạnh kỳ lạ.



Quả cầu ghi hình đám mây bị mất tín hiệu!



Mà trước mặt Diệp Quân, khí tức của ‘Tông Võ’ điên cuồng dâng lên...



Cảnh giới Thần Đạo!



Một phần thần tính!









Một phần thần tính!






















Hám Vân Sơn đang ẩn nấp cũng cau mày: “Gã muốn làm gì vậy sư phụ?"