Sức mạnh sao trời cực mạnh lập tức khiến các cường giả bí ẩn đó lùi về sau…
Thấy thế, ‘Tông Võ’ cách đó không xa cau mày: “Kiếm trận…”
Nói xong, gã quay đầu nhìn Chu Khưu bên cạnh: “Kiếm Tông còn có kiếm trận này à?”
Chu Khưu trầm giọng nói: “Ta không biết”.
Advertisement
Ông ta nhìn mấy mươi cột sáng sao trời ở đằng xa, ánh mắt đầy vẻ ngờ vực, chưa từng nghe nói Kiếm Tông có kiếm trận mạnh như vậy.
“Giết”.
Đúng lúc này, ba mươi hai kiếm tu ở phía xa bỗng phẫn nộ hét lớn, ngay lập tức ba mươi hai sức mạnh sao trời tụ lại một chỗ, sau đó bắn ra kiếm ý cực mạnh, hướng thẳng về phía đám cường giả bí ẩn đó.
Ầm!
Advertisement
Chỉ trong chốc lát, đám cường giả bí ẩn đó bị đánh văng ra xa cả ngàn trượng, hai cường giả dẫn đầu bị chấn động đến mức cơ thể nát vụn, chỉ còn lại linh hồn.
Nhóm cường giả bí ẩn hơi ngây người, họ không ngờ những kiếm tu này lại có thể thi triển một kiếm trận mạnh như vậy, vì xét về cảnh giới, họ có thể đè bẹp những kiếm tu này.
Cách đó không xa, Chu Khưu cũng nhíu mày, uy lực của kiếm trận này hơi vượt xa những gì ông ta nghĩ.
‘Tông Võ’ bên cạnh ông ta bỗng cười nói: “Thú vị đấy, kiếm trận này thú vị thật”.
Chu Khưu trầm giọng nói: “Phải nhanh chóng giải quyết để khỏi đêm dài lắm mộng”.
‘Tông Võ’ bình tĩnh nói: “Yên tâm, họ không gây ra chuyện gì lớn được đâu”.
Chu Khưu nhìn ‘Tông Võ’, không nói gì.
Ở một bên khác, Diệp Quân khẽ nói: “Nếu có thêm một chút thời gian nữa thì tốt rồi”.
Vẫn là thời gian quá ít.
Các đệ tử Kiếm Tông này chỉ thi triển khoảng một phần sức mạnh của kiếm trận Tinh Hà, nếu có thể phát huy được ba phần sức mạnh, một đòn tấn công vừa rồi sẽ đủ để giết chết đám cường giả bí ẩn trước mặt này.
Dĩ nhiên làm được đến bước này trong thời gian ngắn như vậy đã cực kỳ hiếm thấy rồi.
Hắn nhìn ‘Tông Võ’ cách đó không xa, ánh mắt lóe sáng, không biết đang nghĩ gì.
Sau đòn tấn công này, sắc mặt của ba mươi hai kiếm tu đều hơi tái nhợt, không còn cách nào khác, cảnh giới của họ quá thấp, có thể thi triển được kiếm trận này đã là giới hạn với họ rồi.
‘Tông Võ’ cách đó không xa bỗng nói: “Cảnh giới của họ không đủ, không thể phát huy được uy lực của kiếm trận, giết!”
Nghe ‘Tông Võ’ ra lệnh, đám cường giả bí ẩn đó lập tức lao đến các đệ tử Kiếm Tông lần nữa.
“Giết!”
Thấy các cường giả bí ẩn đó lại xông đến, ba mươi hai kiếm tu lập tức nổi giận hét lên, lại thúc giục kiếm trận lần nữa.
Nhìn thấy Chu Vũ, ‘Tông Võ’ cau mày: “Ông ta là ai?”
Chu Vũ vội chạy đến chỗ Diệp Quân, vô thức định quỳ xuống, nhưng ông ta nhanh chóng nhận ra mình không thể làm thế bèn chắp tay lại, lo lắng nói: “Diệp công tử”.