Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4782: “Nếu ta không chịu trách nhiệm thì sao?”



Quang Âm Đạo Điện!





Nhìn thấy những người này, chủ nhân bút Đại Đạo trên vân đoàn nhíu mày: “Mấy tên này lại đến làm gì nữa? Tên nhóc kia chỉ làm loạn thời không Quang Âm một lần thôi, có đến mức phải bám riết thế này không? Chẳng lẽ có người đang âm mưu gì đó sao?”



Vô Biên Chủ hơi tò mò: “Quang Âm Đạo Điện là thế lực thế nào?”



Chủ nhân bút Đại Đạo đáp: “Một thế lực đã có từ rất lâu đời, bắt nguồn từ Đạo Điện, thủy tổ nền văn minh của họ năm xưa cũng chỉ bình thường thôi. Nhưng sau này tình cờ gặp được cơ duyên nên vào được Đạo Điện trong truyền thuyết, sau khi đi ra thì sáng lập Quang Âm Đạo Điện này, kiểm soát Quang Âm của vũ trụ đã biết này”.



Nói xong ông ta dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Cây sinh mệnh Thiên Hành của nền văn minh Thiên Hành cũng có nguồn gốc từ Đạo Điện đó!”



Vô Biên Chủ thắc mắc: “Sao ông biết rõ vậy?”

Advertisement



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn ông ta: “Lạ lắm à?”



Vô Biên Chủ gật đầu: “Rất lạ”.



Chủ nhân bút Đại Đạo trầm giọng hỏi: “Đến ông cũng nghĩ ta là người sống đầu đường xó chợ hả?”



Vô Biên Chủ: “…”

Advertisement





Nam Châu.



Tộc Nạp Lan, Nạp Lan Danh ngồi ở vị trí đầu tiên, phía trước mặt ông ấy có một người mặc đồ đen đang đứng.



Người áo đen thấp giọng khẽ nói gì đó.



Một lát sau, Nạp Lan Danh nhìn người áo đen rồi nói: “Chắc chứ?”



Người áo đen gật đầu: “Chắc chắn, nhà họ Ngao đã bị diệt tộc, người kia cũng đoạn tuyệt quan hệ với viện trưởng rồi…”



Nạp Lan Danh chậm rãi nhắm mắt lại, khẽ nói: “Không ai có thể động đến vị trí của Tiểu Ca nữa rồi”.



Người áo đen do dự một lát, hơi lo lắng nói: “Nạp Lan tộc trưởng, lão đại đang bắt đầu điều tra chuyện này, không biết liệu có…”



Nạp Lan Danh nói: “Tông Võ…”



Người áo đen lắc đầu: “Không, đến chết hắn cũng không nói một lời”.



Nạp Lan Danh gật đầu, bàn tay nắm chặt tay ghế dần buông ra: “Ngươi lui xuống đi”.



Nói rồi ông ấy xòe lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt người áo đen, gã nhìn thấy nhẫn không gian mà tim đập thình thịch, gã nhận lấy nhẫn rồi cung kính nói: “Đa tạ Nạp Lan tộc trưởng”.



Nói xong gã kính cẩn lui xuống.



Sau khi người áo đen rời đi, một trưởng lão xuất hiện ở phía sau Nạp Lan Danh, trưởng lão đó chần chừ rồi hỏi: “Tộc trưởng, chúng ta cần…”



Nạp Lan Danh lắc đầu: “Không cần làm gì cả, chúng ta không tranh giành đã là cuộc tranh giành lớn nhất rồi…”



Nói rồi ông ấy nheo mắt: “Đừng nhìn lợi ích trước mắt, phải nhìn xa hơn…”



Thanh Châu, Kiếm Tông.



Diệp Quân nhìn những thay đổi của kiếm ý trên thân thể, hơi hoang mang.



Nhưng không đợi hắn nghĩ nhiều, một luồng khí thế đáng sợ đã từ nơi sâu trong tinh không dâng lên, khí thế này thật sự rất mạnh, nếu không ngăn cản, để nó vào Thanh Châu thì sẽ hủy diệt cả Thanh Châu.



Mọi người đều kinh hãi, ngẩng đầu nhìn nơi sâu trong tinh không.



Lúc này Diệp Quân bỗng ngự kiếm bay lên, khi kiếm của hắn phóng lên trời, luồng uy áp cường đại chuẩn bị vào Thanh Châu ấy đã bị hắn phá tan, mà bản thân hắn cũng đã tới nơi sâu trong tinh không.



Diệp Quân nhìn ông lão mặc áo bào vàng đi đầu: “Quang Âm Đạo Điện?”



Ông lão nhìn Diệp Quân: “Đúng thế, Văn điện ti của Quang Âm Đạo Điện”.



Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Có chuyện gì không?”



Ông lão áo bào vàng khàn giọng nói: “Ngươi là chủ của nền văn minh vũ trụ này?”