Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4810: Diệp Quân do dự.





Nếu ông chủ hào phóng, tầm nhìn rộng lớn, có nhân viên nào không muốn hết lòng đi theo ngươi?



Mọi người lại bàn thêm vài canh giờ nữa, sau khi Diệp Quân dặn dò xong hết mọi chuyện, mọi người mới giải tán.



Ở lối vào Quan Huyên Điện, Tín công chúa và Nguyệt Hoàng đang bước đi chậm rãi.



Khi xưa họ là kẻ thù không đội trời chung, sau này gia nhập vũ trụ Quan Huyên, thật ra thù hận giữa hai bên đã tan biết, nhưng họ vẫn giả vờ như không hợp, mục đích đương nhiên là để bảo vệ chính mình.



Tín công chúa mỉm cười: “Nói thật lần này ta rất bất ngờ”.



Nguyệt Hoàng nói: “Chuyện của tộc Thiên Long à?”

Advertisement



Tín công chúa gật đầu.



Trong những năm qua, tộc Thiên Long phát triển rất nhanh, dù những thế gia lâu đời như họ cũng phải tránh xa.



Ai dám đắc tội tộc Thiên Long?



Dù sao Ngao Thiên Thiên cũng đi theo Diệp Quân vào sinh ra tử mỗi ngày, tình cảm này chắc chắn không thua kém Nạp Lan Các chủ.

Advertisement





Nếu Ngao Thiên Thiên sinh con, viện trưởng đời tiếp theo chưa thể biết được sẽ là ai!



Cũng chính vì vậy mà tộc Thiên Long mới có lòng tin như thế.



Nguyệt Hoàng khẽ nói: “Ta cũng rất ngạc nhiên, có thể thấy viện trưởng nghiêm túc muốn thiết lập trật tự mới…”



Tín công chúa gật đầu: “Viện trưởng trưởng thành rồi”.



Thực ra chuyện lần này cũng nhắc nhở hai người họ, vì trật tự mới đó, đến tộc Thiên Long Diệp Quân cũng dám diệt, chứ đừng nói là thế gia và tông môn khác.



Ai dám làm bừa nữa?



Cú sốc này khiến ngay cả họ cũng dè chừng, thật sự rất tàn nhẫn, phải biết rằng tộc Thiên Long là hoàng thân quốc thích thật sự, được coi là một trong những tộc người thân của Diệp Quân.



Tín công chúa nói thêm: “Thật ra cũng có mặt tốt, ít nhất thì ý của Viện trưởng rất rõ ràng, chỉ cần làm được thì cậu ấy sẽ cho thêm nhiều quyền lợi, hơn nữa mục tiêu cả Viện trưởng không chỉ là vũ trụ Quan Huyên hiện tại, mà là cả vũ trụ… Đi theo cậu ấy, chúng ta có thể tiến xa hơn”.



Nguyệt Hoàng gật đầu: “Đúng thế, tiếc cho Thiên Thiên cô nương đó thật, một con rồng rất xuất sắc nhưng lại bị tộc mẫu kéo xuống, hầy…”



Tín công chúa gật đầu: “Lần này đúng là Thiên Thiên cô nương rất bị tổn thương, nhưng tình cảm giữa cô ấy và Viện trưởng chắc chắn là điều mà người bình thường không thể tưởng tượng được…”



Nói xong bà ấy lắc đầu cười: “Chúng ta không nên nói sau lưng Viện trưởng nữa, đi thôi”.



Chẳng bao lâu sau, hai người đã biến mất.



Bên kia, Ám U tìm đến Diệp Quân.



Khi biết Nạp Lan Ca từ bỏ vị trí Các chủ Tiên Bảo Các, Diệp Quân đã im lặng rất lâu.

Ám U cung kính đứng sang một bên.



Diệp Quân im lặng mọt lúc lâu rồi mới cất bước đi.



Không bao lâu sau, Diệp Quân đã đến thành Hoang Cổ ở Nam Châu.



Hắn đi đến bên sông thì gặp được Nạp Lan Ca, Nạp Lan Ca như thể cảm nhận được nên quay đầu lại, khi thấy là Diệp Quân thì cô nở nụ cười xinh đẹp.



Diệp Quân đi tới bên cạnh Nạp Lan Ca, hắn nắm tay cô rồi khẽ hỏi: "Muội mệt à?"



Nạp Lan Ca gật đầu: "Chủ yếu là do năng lực của muội không đủ, những năm gần đây vũ trụ Quan Huyên và Tiên Bảo Các đều bị muội quản lý hỏng bét hết rồi, thật xin lỗi huynh và mẫu thân".



Diệp Quân lắc đầu: "Không liên quan gì đến muội cả, người phạm sai lớn nhất phải là huynh mới đúng".



Nạp Lan Ca đang định nói chuyện thì Tiểu Tháp bỗng bảo: "Các ngươi không ai sai cả".



Diệp Quân và Nạp Lan Ca sửng sốt.



Tiểu Tháp tiếp tục nói: "Người sai lớn nhất phải là cha của ngươi, cha ngươi chỉ muốn sống một đời vui vẻ, lúc các ngươi còn trẻ tuổi mà đã phải gánh vác trọng trách nặng nề như vậy, đừng nói là các ngươi, cho dù là mấy vị nhà họ Dương kia cũng chưa chắc có thể quản lý tốt được cả một vũ trụ như thế này".






























Diệp Quân do dự.