Người đàn ông vạm vỡ điềm tĩnh nói: “Theo quy tắc của khu vực Thần Hư, kiếm trên tay ai thì là của người đó”.
Diệp Quân cười nói: “Ngươi đoán xem tại sao ta lại dám đưa kiếm cho ngươi?”
Người đàn ông vạm vỡ tiện tay nhặt cái búa ở một bên lên, cười nói: “Đe dọa ta à? Ngươi biết cửa tiệm rèn này là của ai không?”
Advertisement
Diệp Quân lắc đầu: “Nhà ai cũng không lợi hại bằng nhà ta”.
Nói rồi ý niệm của hắn khẽ động, người đàn ông vạm vỡ biến sắc, chỉ thấy một thanh kiếm bỗng bay lên trời từ chiếc nhẫn của mình, gã còn chưa kịp phản ứng đã bị thanh kiếm Thanh Huyên đâm xuyên qua cổ.
Giết chết trong tích tắc.
Diệp Quân đột nhiên ra tay khiến người xung quanh ngạc nhiên, mọi người đều nhìn sang bên này, mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Advertisement
Diệp Quân chẳng thèm để ý đến mọi người, hắn tháo chiếc nhẫn của người đàn ông vạm vỡ ra, sau đó lại tiện thể cất hết vũ khí trên quầy hàng.
Động tác cực kỳ thành thục.
Người đàn ông vạm vỡ còn chưa tắt thở hoàn toàn đột nhiên liếc nhìn về phía vương cung bên phải, cũng không biết nhìn thấy gì mà nụ cười trên môi gã lập tức biến mất.
Diệp Quân xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên bay vào trong tay hắn, hắn xoay người rời đi.
Những người xung quanh đó nhìn Diệp Quân, đều trở nên cảnh giác, nhất là mấy ông chủ quầy hàng sợ Diệp Quân giật đồ của họ.
Đi chưa được bao lâu, một giọng nói bỗng vang lên phía sau Diệp Quân: “Huynh đệ, xin dừng bước”.
Diệp Quân dừng bước, hắn quay người lại thì thấy có một thiếu niên đang đứng cách đó không xa, thiếu niên mặc một chiếc trường bào gấm sang trọng, phía sau y là một ông lão đeo đại kiếm trên lưng.
Thiếu niên áo gấm cười nói: “Huynh đệ, không biết tộc Thiết Thần ta đắc tội với ngươi chỗ nào?”
Tộc Thiết Thần.
Vừa nghe thế, mọi người xung quanh đều cực kỳ ngạc nhiên, đều lùi về phía sau.
Một trong bốn thế lực lớn ở khu vực Thần Hư.
Diệp Quân cười nói: “Các ngươi muốn dùng vũ lực đoạt kiếm của ta nên ta giết chúng. Nếu tộc Thiết Thần các ngươi muốn báo thù thì có thể ra tay”.
Nghe Diệp Quân nói thế, những người xung quanh đều ngạc nhiên, tên này ngông cuồng thế à?
Người đàn ông áo gấm nhìn Diệp Quân, mặc dù vẫn nở nụ cười trên môi nhưng lại khiến người ta sợ hãi.
Lúc này, ông lão lưng đeo đại kiếm bên cạnh người đàn ông áo gấm bỗng tiến đến một bước, một kiếm thế vô hình lao về phía Diệp Quân như một dòng nước lũ.
Diệp Quân tiến đến một bước, kiếm Thanh Huyên trong tay bỗng bay ra.
Vụt!
Kiếm quang lóe lên, ông lão đeo đại kiếm ở đằng xa biến sắc, ông ta rút mạnh đại kiếm sau lưng chém mạnh về phía trước.
Rắc!
Một âm thanh đứt gãy vang lên, kiếm của Diệp Quân đâm vào giữa trán ông ta.