Diệp Quân đặt kiếm Thanh Huyên lên trên áo giáp, áo giáp không chút phản kháng, lập tức đầu hàng.
Sau khi thuần phục áo giáp, Diệp Quân động tâm niệm, sau đó bảo giáp đã xuất hiện trên người hắn.
Diệp Quân nhìn bảo giáp. Bảo giáp này như hợp làm một với cơ thể của hắn, hắn tiến lên một bước.
Sau khi tiến lên, hắn nhất thời sửng sốt, vì hắn phát hiện sức mạnh của hắn chợt tăng lên.
Diệp Quân bỗng dưng lao về phía trước, bảo giáp trên người hắn lập tức bộc phát một sức mạnh đáng sợ, khí thế mạnh mẽ thoáng chốc khiến Lâm Thiên Đế lùi lại gần nghìn trượng.
Advertisement
Sau khi dừng lại, nét mặt Diệp Quân trở nên vô cùng nặng nề.
Hắn phát hiện lúc không sử dụng, áo giáp này nhẹ tựa lông hồng, còn khi sử dụng thì nặng như Thái Sơn, khi nãy hắn chỉ tuỳ tiện xông lên nhưng sức mạnh của nó đã tăng không chỉ năm lần, nếu kết hợp với đôi giày dưới chân thì sức mạnh còn có thể tăng lên thêm nữa.
Áo giáp này kết hợp với giày thật sự là vô địch!
Advertisement
Bây giờ hắn mới hiểu vì sao Khung Lăng kia muốn tông vào mình.
Nếu không nhờ có kiếm Thanh Huyên thì e rằng hắn sẽ không thể chịu đựng được sức mạnh đáng sợ này.
Rất nhiều lúc trang bị có thể tạo ra kỳ tích.
Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân vội vàng nhìn về phía nhẫn không gian của Khung Lăng, trong nhẫn không gian còn có mấy món trang bị, sau đó, hắn nhìn về phía một thanh kiếm khổng lồ.
Thanh kiếm này to hơn kiếm bình thường gấp mấy lần, rất to, có màu đen nhánh, dao chưa mài, trông rất dày.
Sở dĩ hắn nhìn về phía thanh kiếm khổng lồ này không phải vì hắn là kiếm tu, mà là vì thanh kiếm đó là một thần khí, cùng cấp bậc với giày và áo giáp.
Diệp Quân mở lòng bàn tay, thanh kiếm khổng lồ xuất hiện trên tay hắn, vào khoảnh khắc cầm lấy kiếm, người hắn chợt cong xuống, vì nó quá nặng, hắn suýt thì không thể giữ được nó.
Diệp Quân thầm hoảng hốt, hắn nhìn thanh kiếm khổng lồ trong tay, thanh kiếm này nặng một cách đáng sợ.
Lúc này, Lâm Thiên Đế chợt ngạc nhiên nói: “Đây là cự kiếm Thiết Thần của tộc Thiết Thần mà…”
Diệp Quân nhìn về phía Lâm Thiên Đế: “Huynh nhận ra nó à?”
Lâm Thiên Đế gật đầu, nét mặt nặng nề: “Thanh kiếm này đứng thứ ba trên bảng thần khí, là một trong những thần khí đại diện cho tộc Thiết Thần, tưng truyền thanh kiếm này do tổ tông của tộc Thần Thiết tạo thành từ tinh hạch của một ngôi sao khổng lồ, lực lượng vô tận…”
Dứt lời, trong mắt gã loé lên ánh sáng phức tạp, sở trường của tộc Thiết Thần này là rèn sắt, vì thế có rất nhiều thần khí, mà Khung Lăng là thiếu tộc trưởng, đồ gã ta dùng chắc chắn đều là cấp bậc thần khí, bây giờ thì đều thuộc về Diệp huynh này rồi.
Giết người cướp của, phát tài!
Diệp Quân nhìn cự kiếm Thiết Thần trong tay, nhẹ giọng nói: “Áo giáp, giày và thanh kiếm này có lẽ là cùng một bộ!”
Lâm Thiên Đế gật đầu: “Đúng thế, ba món thần khí này kết hợp với nhau có thể nâng cao sức mạnh của chúng”.
Diệp Quân cười nói: “Một đấu với mười”.
Nếu thanh kiếm này kết hợp với kiếm ý trật tự của hắn thì uy lực còn có thể tăng lên thêm nữa.
Lâm Thiên Đế trầm giọng nói: “Diệp huynh, có lẽ tộc Thiết Thần sẽ không bỏ qua đâu, huynh…”
Diệp Quân cất thanh cự kiếm Thiết Thần đi, sau đó nhìn về phía xa: “Huynh đi đi”.
Lâm Thiên Đế thoáng do dự, sau đó cắn răng nói: “Diệp huynh, ta muốn đi theo huynh”.