Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4839: Hắn muốn tìm ra người đang lẩn trốn.



Diệp Quân chợt ngự kiếm bay lên, lao thẳng về phía gã ta.





Oanh!



Một vùng kiếm quang nổ tung.



Sau đó, Mông Chiêu bị đánh bay ra xa.



Mông Chiêu bị đánh tỏ vẻ ngơ ngác, gã ta yếu đến thế sao?



Sau khi đánh bay Mông Chiêu, Diệp Quân biến thành một tia kiếm quang bay lên cao, cùng lúc đó, hắn chắp ngón tay, kiếm Trật Tự bay ra, càn quét khắp xung quanh với tốc độ rất nhanh, nhưng hắn vẫn không thể phát hiện ra người trong bóng tối.

Advertisement



Diệp Quân sa sầm mặt.



Lúc này, ngọn đèn cổ ở phía xa chợt rung lên, sau đó, lại có một tia sáng màu xanh như đao phong mở rộng ra với tốc độ rất nhanh, khi nhìn thấy thì nó đã đến trước mặt hắn.



Diệp Quân híp mắt, lần này hắn không phòng ngự mà thẳng thừng chém xuống một kiếm.



Dưới sự gia trì của hai loại kiếm ý, có thể nói uy lực chiêu kiếm này của hắn đã đạt tới một mức độ vô cùng đáng sợ.

Advertisement





Nhưng khi kiếm chạm vào ánh lửa xanh, sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc thay đổi, vì lại có một phần lực lượng xuyên qua kiếm đánh lên người hắn.



Oanh!



Diệp Quân ngay lập tức bị đánh bay, lần này hắn bay xa khoảng mấy nghìn trượng, khi dừng lại thì cơ thể hắn lại nứt ra.



Tay phải Diệp Quân khẽ rung, lựa chọn đánh vỡ cơ thể, sau đó hắn động tâm niệm, kiếm ý trật tự và kiếm ý vô địch nhanh chóng ngưng tụ, một thân thể kiếm ý mới xuất hiện.



Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn ngọn đèn cổ phía xa với nét mặt nặng nề, ngọn đèn này cũng có chút bản lĩnh đấy.



Lúc này, Mông Chiêu phía xa chợt giơ dao lên xông đến chỗ Diệp Quân, Diệp Quân cau mày, hắn giơ tay lên chém xuống một kiếm.



Ầm!



Chiêu kiếm này ngay lập tức khiến Mông Chiêu phải lùi lại cả nghìn trượng.



Sau khi dừng lại, Mông Chiêu tỏ vẻ ngơ ngác, gã ta không tin là mình có thể yếu đến mức đó.



Diệp Quân không để tâm đến Mông Chiêu mà chậm rãi nhắm mắt lại, chỉ trong nháy mắt, thần thức của hắn đã bao trụm mấy trăm nghìn trượng xung quanh.



Hắn muốn tìm ra người đang lẩn trốn.



Nhưng sau khi dùng thần thức quét qua một lượt, hắn vẫn không phát hiện ra đối phương.



Diệp Quân cau mày.



Lúc này, ngọn đèn cổ phía xa chợt rung lên.



Diệp Quân biến mất khỏi chỗ vừa đứng.



Vụt!



Một tia kiếm quang bay về phía ngọn đèn cổ, nhưng khi kiếm quang đến gần, ngọn đèn kia chợt bộc phát ra ánh lửa xanh đáng sợ.



Ầm!



Diệp Quân bị đánh bay một lần nữa, vừa dừng lại, hắn chợt phát hiện bản thân đang ở trong một không gian đặc biệt, nói đúng hơn là một lồng giam, xung quanh hắn là những tia chớp to như cây cột.



Lúc này, ngọn đèn cổ kia lại xuất hiện trước mặt hắn, trong ngọn đèn có ngọn lửa hừng hực bốc cháy.



Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, kiếm Trật Tự trong tay hắn rung động dữ dội, kiếm ý vô địch và kiếm ý trật tự dâng trào từ trong cơ thể hắn như thuỷ triều.



Ngọn đèn cổ kia bỗng dưng biến thành một cột lửa xanh lao thằng về phía hắn.



Diệp Quân chợt mở mắt đâm tới một kiếm.