Nói rồi cô ta quay đầu nhìn Khung Chiến cách đó không xa: “Thật ra năm đó lúc đánh với dị thần, chiến tướng Khung Dã đã đột phá, nhưng vào thời điểm quan trọng, cơ thể ông ta bỗng biến đổi, nên cuối cùng ông ta phải chết với Dị Thần, tại sao? Vì tim thần luật pháp Vô Thượng trong người ông ta bị cưỡng ép cướp đi…”
Vừa nghe nói thế, các cường giả đế quốc Thần Hư đều tỏ ra ngạc nhiên và sợ hãi.
Phạn Chiêu Đế nhìn Phạn Đạo Nguyên vẻ mặt vẫn bình tĩnh như nước, cười nói: “Năm đó lúc vị tiên tổ này tạo ra luật pháp Vô Thượng chắc cũng không nghĩ nhiều như thế, ông ấy đơn giản là chỉ muốn làm cho vương triều Thần Hư tốt hơn. Nhưng sau đó khi ngày càng có nhiều người tu luyện thần pháp Vô Thượng, ông ấy mới nhận ra ông ấy có thể có được sức mạnh từ trong đó, cuối cùng ông ấy coi tất cả chúng sinh trong khu vực Thần Hư là liều thuốc bổ của mình”.
Các cường giả khu vực Thần Hư đều khó tin nhìn Phạn Đạo Nguyên…
Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế: “Lúc đầu hẳn là nên giết chết ngươi”.
Advertisement
Phạn Chiêu Đế cười nói: “Hối hận rồi sao?”
Phạn Đạo Nguyên bình tĩnh nói: “Hối hận cái gì? Bây giờ giết cũng không muộn”.
Nói rồi ông ta bỗng xòe tay phải ra, sau đó khẽ đè xuống.
Ầm!
Advertisement
Uy lực này khiến từng tầng không gian chỗ Phạn Chiêu Đế sụp đổ, nhưng ngay sau đó Phạn Chiêu Đế bước đến trước một bước, cô ta lại bước thẳng ra ngoài.
Phạn Đạo Nguyên híp mắt lại.
Phạn Chiêu Đế quay đầu nhìn Diệp Quân ở một bên, cười nói: “Tiếp tục thay thế, dung hòa Quan Huyên Pháp của ngươi vào trong thần ấn Vô Thượng này”.
Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế, hắn không nhiều lời bắt đầu cưỡng ép thay thế.
Muốn làm việc lớn thì đừng do dự.
Làm trước rồi nói sau.
Trời có sập xuống cũng có cha chống đỡ.
Tuy nhiên thay thế một lúc, Diệp Quân cảm thấy có gì đó không đúng, vì hắn phát hiện ra một loại sức mạnh bí ẩn không rõ, mà sức mạnh này cũng không phải là sức mạnh của luật pháp Vô Thượng.
Nhưng lúc này hắn cũng không lo được nhiều như thế, chỉ có thể làm trước tính sau.
Thấy Diệp Quân sắp cưỡng ép thay thế luật pháp Vô Thượng của mình, ánh mắt Phạn Đạo Nguyên trở nên lạnh lùng, ông ta tiến đến trước một bước, cả khu vực Thần Hư lại sôi trào, thiêu đốt.
Nhưng ngay lúc này Phạn Chiêu Đế bỗng biến mất khỏi đó.
Phạn Đạo Nguyên ở trên bầu trời híp mắt lại, tung ra một cú đấm.
Ầm!
Sức mạnh của ngàn vạn luật pháp nổ tung như pháo hoa, cực kỳ sáng chói nhưng lại bị dập tắt trong thoáng chốc, cùng lúc đó Phạn Đạo Nguyên lùi về sau gần cả trăm trượng.
Sau khi dừng lại, Phạn Đạo Nguyên hơi khó tin nhìn Phạn Chiêu Đế: “Ngươi không tu luyện luật pháp Vô Thượng”.
Phạn Chiêu Đế không đáp lời Phạn Đạo Nguyên, mà nhìn Diệp Quân. Lúc này, Diệp Quân đã bắt đầu từ từ thay thế luật pháp Vô Thượng trong thần ấn thành Quan Huyên Pháp của mình. Lúc này các cường giả khu vực Thần Hư cũng cảm nhận được sự thay đổi của luật pháp Vô Thượng.
Lúc này ai cũng ngây người.
Phạn Đạo Nguyên cũng cảm nhận được sự thay đổi này, ông ta bỗng nhìn sang Diệp Quân, khinh thường nói: “Để hắn thay thế ta ư? Hắn xứng sao?”
Phạn Chiêu Đế bỗng giơ tay lên tung ra một quyền.
Ầm!
Phạn Đạo Nguyên lại bị một đòn tấn công của cô ta đánh lùi lại cả ngàn trượng.
Phạn Chiêu Đế nhìn Phạn Đạo Nguyên: “Hắn thay thế ông là vinh hạnh của ông, có biết không vậy?”
Lúc này họ mới hiểu thì ra cả đời này họ đều đang tu luyện cho người khác.