Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4866: “Chuyện gì con cũng có thể làm”.





Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ váy trắng, vô cùng ngạc nhiên: “Cô cô…”



Người phụ nữ váy trắng im lặng chốc lát, sau đó bình tĩnh nói: “Không kiểm soát được sức mạnh… Hả? Có vấn đề? Dập đầu với cô cô không được à?”



Diệp Quân: “…”



Dập đầu!



Nghe được người phụ nữ váy trắng nói thế, Diệp Quân chợt cứng đờ. Nhìn thấy cô cô nhướng mày, Diệp Quân vội nói: “Dập đầu với cô cô là chuyện nên làm, nên làm… Con dập đầu thêm mấy cái nữa cũng được…”



Người phụ nữ váy trắng hài lòng gật đầu, hơi giơ tay lên, Diệp Quân chậm rãi đứng dậy.

Advertisement



Sau khi đứng lên, thật ra lúc này Diệp Quân vô cùng kinh ngạc, vì ngay lúc nãy hắn không thể cử động, cả người chẳng có chút sức lực nào.



Đáng sợ quá!



Không chỉ Diệp Quân, các cường giả xung quanh đó nhìn người phụ nữ váy trắng như nhìn thấy ma quỷ.



Một câu đã khiến mọi người đều quỳ xuống.



Advertisement



Hơn nữa không thể phản kháng.



Lúc này cảm giác của họ như gặp thần, cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, không thể nói được bằng lời.



Ngay khi điện chủ Quang Âm Đạo Điện bước đến quỳ xuống, ông ta đã như mất hồn, cả người cứng đờ ngơ ngác.



Hoàn toàn ngây người.



Còn chưa ra tay đã tự mình quỳ xuống trước rồi?



Đáng sợ nhất là khi ông ta muốn phản kháng, nhưng ông ta lại nhận ra mình căn bản không thể phản kháng, lúc này thần thông và bản lĩnh của mình dường như không có tác dụng.



Tốt xấu gì ông ta cũng là nhân vật đỉnh cao của nền văn minh cấp bảy, lúc này ông ta lại chẳng có sức đánh trả.



Cực kỳ bất thường.



Điện chủ Quang Âm Đạo Điện – Trần Tông ngơ ngác nhìn người phụ nữ váy trắng ở đằng xa…



Phạn Chiêu Đế nhìn người phụ nữ váy trắng, không nói gì, nhưng sắc mặt khá khó coi.



Sau khi Diệp Quân đứng dậy, ngoài Trần Tông và Văn Tư, sức mạnh bí ẩn của tất cả mọi người cũng biến mất.



Ngay khi thấy Trần Tông quỳ xuống, võ đạo quan của Văn Tư đã sụp đổ.



Lúc này ông ta mới hiểu được họ chẳng là gì khi đứng trước mặt người phụ nữ váy trắng cả.



Chẳng là cái quái gì cả!



Sắc mặt Văn Tư xám như tro.



Lúc này, người phụ nữ váy trắng ngẩng đầu nhìn Trần Tông, Trần Tông vừa định nói gì đó thì người phụ nữ váy trắng khẽ vung tay phải lên, Trần Tông đã biến thành tro bụi.



Còn có cả Văn Tư cũng biến thành tro bụi.



Nhưng Đa Nguyên Đạo Đế thì không.



Vì ông ta vẫn luôn quỳ ở đó, chưa đứng lên.



Người phụ nữ váy trắng bỗng quay người lại nhìn Diệp Quân, bà ấy không nói gì cứ thế nhìn chằm chằm Diệp Quân.



Diệp Quân bị người phụ nữ mặc váy trắng nhìn chằm chằm đến mức tê rần, trong số các cô cô, hắn sợ cô cô váy trắng và cô cô Diệp Thanh Thanh nhất, một người thường xuyên tức giận vô cớ, hở một tí là dùng bạo lực; một người thì bình thường không tức giận, nhưng một khi tức giận thì rất đáng sợ.



Người phụ nữ váy trắng bỗng nói: “Giúp cô cô một chuyện, thế nào?”



Nghe thế Diệp Quân hơi tò mò: “Chuyện gì ạ?”



Người phụ nữ váy trắng lạnh nhạt nhìn hắn, Diệp Quân vội nói: “Chuyện gì con cũng có thể làm”.



Lúc này người phụ nữ váy trắng mới hài lòng gật đầu: “Đi với cô cô”.






























Thoáng chốc chỉ thấy cả tinh hà bỗng rung chuyển, những ngôi sao đã bị tiêu diệt trước đó đã khôi phục lại trạng thái ban đầu, không chỉ vậy, khu vực Thần Hư vốn dĩ đã bị tiêu diệt thế mà cũng được khôi phục vào lúc này.