Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4960: Toàn bộ đều là cảnh giới năm phần thần tính!





Diệp Quân vội vàng lắc đầu: “Ta đánh không lại!”



Táng Cương: “...”



Diệp An nhìn Diệp Quân và Táng Cương, đang định nói chuyện thì ngay lúc này, Chu Ngôn ở cách đó không xa đột nhiên trở nên phấn khích.



Diệp An từ từ quay người lại nhìn Chu Ngôn, Chu Ngôn nhìn chằm chằm Diệp An, giờ phút này, trong mắt ông ta không hề sợ hãi nữa.



Advertisement

Ầm!



Ngay vào lúc này, ở sâu trong tinh hà xa xôi, một luồng khí tức đáng sợ quét tới.



Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Tư Mã Phong và Khuất Thần đột nhiên tối sầm lại, tất nhiên là càng tức giận hơn, bọn họ không ngờ rằng, Chu Ngôn đang đối mặt với Diệp An, mà vẫn dám gọi người đến đây, đám người này điên rồi.



Diệp An ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, lúc này, cách xa hàng nghìn trượng ngoài kia, thời không đột nhiên nứt lìa, sau đó một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.

Advertisement





Người đàn ông trung niên mặc áo choàng rộng, tóc dài xõa ngang vai, ánh mắt sâu thẳm, lúc đi chầm chậm cũng tỏa ra khí thế bức người.



Lâm Thương!



Thống lĩnh quân cận vệ hoàng tộc Đại Chu, trông coi toàn bộ quân cận vệ hoàng tộc Đại Chu, đồng thời, ông ta cũng là một cường giả ở cảnh giới chín phần thần tính.



Nhìn thấy Lâm Thương đi ra, vẻ mặt của Tư Mã Phong và Khuất Thần ở cách đó không xa trở nên cực kỳ nghiêm trọng, thực lực người đang ở trước mặt này quả thực không thể đo lường được.



Đôi mắt hai người đầy vẻ kiêng dè.



Sau khi Lâm Thương bước tới, ánh mắt ông ta nhìn vào Diệp An: “Mặc dù ngươi là tỷ tỷ của Viện trưởng, nhưng ngươi cũng không có quyền giết người Đại Chu”.



Diệp An cười nói: “Ông có biết người Đại Chu các người đã làm chuyện gì không?”



Lâm Thương nhìn Diệp An: “Cho dù họ đã làm chuyện gì đi nữa thì ngươi cũng không có quyền giết bọn họ”.



Ở bên kia, đột nhiên Tư Mã Phong gằn giọng nói: “Các hạ, lần này Chu Ngôn kết hợp với nhà họ Trần để mưu lợi, không chỉ quét sạch một tinh cầu có mấy trăm triệu sinh linh, còn tùy tiện giết người của Tiên Bảo Các, không chỉ có thế, ông ta còn định giết chết Phương Ngự viện chủ, những hành vi xấu xa này...”



Lâm Thương quay đầu nhìn Tư Mã Phong, ngắt lời ông ta: “Không được giết sao?”



Tư Mã Phong sửng sốt, một lúc sau, ông ta giận tím mặt: “Ta tự hỏi tại sao người Đại Chu các ngươi lại trắng trợn, điên cuồng như vậy, hóa ra là nhà dột từ trên nóc dột xuống, xem ra, Đại Chu hư thối từ tận sâu bên trong rồi. Thật là...”



Lâm Thương đột nhiên bước về phía trước, bước chân này bước tới, một luồng sức mạnh kinh khủng đột nhiên bao trùm lấy Tư Mã Phong, khí tức cường đại như hàng ngàn ngọn núi đè lên người Tư Mã Phong khiến ông ta không thở nổi.



Mà vào lúc này, đột nhiên Diệp An bước về phía trước một bước, một nhát thương từ trong cơ thể cô ấy quét ra.



Ầm!



Trong máy mắt, luồng khí thế trên người Tư Mã Phong đột nhiên tiêu tan.



Lâm Thương híp mắt lại, ông ta cúi đầu nhìn Diệp An: “Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi”.



Diệp An từ từ đi lại gần Lâm Thương: “Vốn dĩ, ta chỉ cho rằng người bên dưới bị tiền che mờ con mắt mới làm việc ác như vậy, bây giờ xem ra, bọn họ dám làm những chuyện ác như vậy là do có người đứng sau chống lưng!”



Lâm Thương nhìn Diệp An đang từ từ đi tới, hai mắt ông ta nhíu lại, trong ánh mắt đầy vẻ nghiêm trọng, bởi vì ông ta nhận ra, thực lực của cô gái ở trước mặt này còn mạnh hơn ông ta tưởng tượng.





























chapter content